Text Practice Mode
Sẽ Quên Em Nhanh Thôi - SOOBIN
created Monday October 27, 13:39 by HORIKA
1
320 words
            3 completed
        
	
	0
	
	Rating visible after 3 or more votes	
	
		
		
			
				
					
				
					
					
						
                        					
				
			
			
				
			
			
	
		
		
		
		
		
	
	
		
		
		
		
		
	
            
            
            
            
			 saving score / loading statistics ...
 saving score / loading statistics ...
			
				
	
    00:00
				Em đang như cố xoá đi những kỉ niệm của chúng ta 
Còn gì để lại sau năm tháng hẹn hò
Hoa phong lan đã úa theo giấc mơ anh trồng sau nhà
Mùa đông năm ấy chắc sẽ không còn
Ngày ấy khi anh gặp em còn đang bé xinh ngây ngô và hồn nhiên
Trà đá lang thang Hồ Tây em có nhớ không
Rồi cùng ngày ấy nhưng bây giờ đây
Chỉ còn mỗi anh trên tay dòng tin nhắn
Sẽ quên em nhanh thôi
Vuốt nước mắt trên khuôn mặt cười
Gió vẫn rít lên theo từng hồi no
Có lẽ đã quá lâu cho một người (ah ah-ah uh)
Phải làm sao để làm quen những thứ mới
Nếu trước mắt là áng mây xanh
Thì em đã cứu vớt cho cuộc đời anh
Kết thúc ở đây
Nỗi nhớ về em đi theo thời gian
Góc đó lâu không còn rộn ràng (không rộn ràng)
Em thích trồng cây tưới mát cả ngày
Anh yêu mọi thứ thuộc về nàng
Anh chỉ là vẫn giống gã khờ ngồi ôm giấc mơ về em
Vài năm cũng sẽ qua chắc không được
Ngày ấy khi ta gặp nhau ở nơi phố xưa cơn mưa chợt ùa tới (khi ta gặp nhau huh huh)
Chạy trú vẫn nắm chặt tay em có nhớ không (nhớ không)
Rồi cùng ngày ấy nhưng bây giờ đây anh đã cất đi trong tim dòng tin nhắn
Sẽ quên em nhanh thôi
Vuốt nước mắt trên khuôn mặt cười (yeh yeh yeh yeh)
Gió vẫn rít lên theo từng hồi (gió rít theo từng hồi)
Có lẽ quá lâu cho một người (uhm)
Phải làm sao để làm quen những thứ mới (thứ mới ah)
Nếu trước mắt là áng mây xanh (hah-hah-hah-hah)
Thì em đã cứu vớt cho cuộc đời anh (ah-hoh-oh)
Kết thúc ở đây anh rất tiếc
			
			
	        Còn gì để lại sau năm tháng hẹn hò
Hoa phong lan đã úa theo giấc mơ anh trồng sau nhà
Mùa đông năm ấy chắc sẽ không còn
Ngày ấy khi anh gặp em còn đang bé xinh ngây ngô và hồn nhiên
Trà đá lang thang Hồ Tây em có nhớ không
Rồi cùng ngày ấy nhưng bây giờ đây
Chỉ còn mỗi anh trên tay dòng tin nhắn
Sẽ quên em nhanh thôi
Vuốt nước mắt trên khuôn mặt cười
Gió vẫn rít lên theo từng hồi no
Có lẽ đã quá lâu cho một người (ah ah-ah uh)
Phải làm sao để làm quen những thứ mới
Nếu trước mắt là áng mây xanh
Thì em đã cứu vớt cho cuộc đời anh
Kết thúc ở đây
Nỗi nhớ về em đi theo thời gian
Góc đó lâu không còn rộn ràng (không rộn ràng)
Em thích trồng cây tưới mát cả ngày
Anh yêu mọi thứ thuộc về nàng
Anh chỉ là vẫn giống gã khờ ngồi ôm giấc mơ về em
Vài năm cũng sẽ qua chắc không được
Ngày ấy khi ta gặp nhau ở nơi phố xưa cơn mưa chợt ùa tới (khi ta gặp nhau huh huh)
Chạy trú vẫn nắm chặt tay em có nhớ không (nhớ không)
Rồi cùng ngày ấy nhưng bây giờ đây anh đã cất đi trong tim dòng tin nhắn
Sẽ quên em nhanh thôi
Vuốt nước mắt trên khuôn mặt cười (yeh yeh yeh yeh)
Gió vẫn rít lên theo từng hồi (gió rít theo từng hồi)
Có lẽ quá lâu cho một người (uhm)
Phải làm sao để làm quen những thứ mới (thứ mới ah)
Nếu trước mắt là áng mây xanh (hah-hah-hah-hah)
Thì em đã cứu vớt cho cuộc đời anh (ah-hoh-oh)
Kết thúc ở đây anh rất tiếc
 saving score / loading statistics ...
 saving score / loading statistics ...