Text Practice Mode
Nội Tâm (P2)
created Sep 28th, 13:13 by HiNamNguynHu
0
430 words
47 completed
2
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Chúng tôi yêu nhau khá lâu, cô ấy dạy tôi rất nhiều thứ, vì khi yêu là ta sẽ hiểu hơn về bản thân mình, hiểu hơn về một người khác, và từ đó hiểu cuộc sống này. Tôi vì vậy mà cũng yêu đời hơn, bằng một cách kì diệu nào đó một thằng ham chơi như tôi lại thích học. Và khi có kì thi vào cấp 3, tôi đã app vào một ngôi trường chuyên tại Hà Nội, tôi và bạn gái hứa hẹn nhau sẽ cùng đỗ vào ngôi trường ai cũng mơ ước đó - THPT Chuyên Hà Nội - Amsterdam. Biết kết quả thì cô ấy trượt, còn tôi đỗ. Khi ấy tôi vẫn trẻ con, được cổ chủ động trong lúc yêu, hầu như tôi không phải suy nghĩ gì nhiều, nên khi đó cổ yếu lòng, cảm xúc nổi lên xong bọn tôi xảy ra cãi vã, tôi dứt khoát chia tay. Đến giờ vẫn day dứt ...
Tôi đã đỗ vào môi trường cấp 3 mà chính bạn gái tôi mong ước, cô biết không thể làm gì được nên đã gửi gắm ước mơ bản thân vào trong tôi, nhưng bọn tôi đã chia xa chỉ vì phút nổi nóng, trẻ con của chính tôi. Và tôi đã làm được, tôi đã khôn lớn hơn ở môi trường đó, nơi mà tri thức, hoạt động xã hội, ... được coi là đỉnh cao. Tôi đã sống và chơi hết mình tại đây, tôi không còn luyến tiếc gì cả. Và rồi thời gian trôi đi, tôi sau khi đỗ vào cấp 3 thì đã trở về trạng thái cũ của bản thân là ham chơi và mặc kệ sự đời. Có một giai đoạn tôi về nhà nội sống - tầm nửa năm, và nửa năm đó tôi đã làm nhiều việc nhà hơn, tự lo cho mình hơn. Nên tôi rất biết ơn. Cho đến khi mẹ tôi xây nhà mới, tôi trở về sống ở đây, thì cũng là lúc tôi học lớp 12, năm cuối cấp 3. Tôi đã tự nhủ phải làm sao để có thể sống hết mình năm này. Và rồi, tôi bằng cách thần kì nào đó lại gặp một người con gái, một cách không ai ngờ tới. Chúng tôi đã yêu nhau, em ấy ngây thơ ... còn tôi thì biết nhiều sự đời, dù vậy nhưng trong thâm tâm và bản chất tôi vẫn là người tốt, chỉ là mạnh mẽ bên ngoài quá lâu để lớn hơn thôi.
Tôi đã đỗ vào môi trường cấp 3 mà chính bạn gái tôi mong ước, cô biết không thể làm gì được nên đã gửi gắm ước mơ bản thân vào trong tôi, nhưng bọn tôi đã chia xa chỉ vì phút nổi nóng, trẻ con của chính tôi. Và tôi đã làm được, tôi đã khôn lớn hơn ở môi trường đó, nơi mà tri thức, hoạt động xã hội, ... được coi là đỉnh cao. Tôi đã sống và chơi hết mình tại đây, tôi không còn luyến tiếc gì cả. Và rồi thời gian trôi đi, tôi sau khi đỗ vào cấp 3 thì đã trở về trạng thái cũ của bản thân là ham chơi và mặc kệ sự đời. Có một giai đoạn tôi về nhà nội sống - tầm nửa năm, và nửa năm đó tôi đã làm nhiều việc nhà hơn, tự lo cho mình hơn. Nên tôi rất biết ơn. Cho đến khi mẹ tôi xây nhà mới, tôi trở về sống ở đây, thì cũng là lúc tôi học lớp 12, năm cuối cấp 3. Tôi đã tự nhủ phải làm sao để có thể sống hết mình năm này. Và rồi, tôi bằng cách thần kì nào đó lại gặp một người con gái, một cách không ai ngờ tới. Chúng tôi đã yêu nhau, em ấy ngây thơ ... còn tôi thì biết nhiều sự đời, dù vậy nhưng trong thâm tâm và bản chất tôi vẫn là người tốt, chỉ là mạnh mẽ bên ngoài quá lâu để lớn hơn thôi.
