Text Practice Mode
TỪ BI THUỶ SÁM PHÁP
created Sunday September 07, 03:27 by tutraw
1
458 words
23 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
"Tội từ tâm khởi cũng từ tâm diệt
Tội diệt tâm không cả hai đều hết."
"Nguyện nghiệp chướng, báo chướng,
Phiền não chướng, ba chướng tiêu trừ.
Nguyện tân duyên, cựu duyên,
Oan trái duyên, mọi duyên giải thoát."
Nguyện đem lòng thành kính,
Gửi theo đám mây hương.
Phảng phất khắp mười phương.
Cúng dường ngôi Tam Bảo.
Thề trọn đời giữ đạo,
Theo tự tánh làm lành,
Cùng pháp giới chúng sanh.
Cầu Phật từ gia hộ;
Tâm Bồ Đề kiên cố.
Xa bể khổ sông mê.
Chóng quay về bờ giác.
Xưa kia gây nên bao ác nghiệp.
Đều vì ba nghiệp tham, sân, si.
Bởi thân, miệng, ý phát sanh ra.
Hết thảy con nay xin Sám hối.
Tất cả chư Phật, vì thương xót chúng sanh, nói pháp lập đàn Thủy Sám. Chúng sanh vì nghiệp cấu nặng nề nên không một ai tránh khỏi tội lỗi. Những kẻ phàm phu bị màn vô minh che lấp, gần gũi bạn ác, phiền não loạn tâm, tánh không hiểu biết, nên cứ buông lòng tự thị, không tin tưởng mười phương chư Phật, không tin tôn Pháp, cùng các bậc Thánh Tăng, bất hiếu cha mẹ, không kính nhường bà con.
Tuổi trẻ phóng túng, kiêu căng ngạo mạn, đối với các vật quý báu, các thứ ca nhạc, các sắc đẹp trai gái thường sanh tâm tham luyến, ý khởi phiền não, lân la với người hư, tập tành theo bạn ác, không biết chừa đổi. Hoặc giết hại các giống sanh linh, hoặc uống rượu mê man mất hết trí tuệ, rồi thường cùng với chúng sanh tạo nghiệp phá giới. Những tội lỗi ở quá khứ, cùng tội ác ở hiện tại ngày nay chí thành xin Sám hối hết thảy, còn các tội lỗi về sau không dám làm nữa.
Sở dĩ ngày nay chúng con Sám hối, chính vì từ vô thỉ nhẫn lại, còn ở địa vị phàm phu bất cứ sang hèn, tội lỗi không lường: hoặc do ba nghiệp gây nên tội lỗi hoặc vì nội tâm vọng tưởng, hoặc vì ngoại cảnh mê hoặc sanh lòng nhiễm trước. Như thế cho nên mười điều ác nghiệp, tám vạn bốn nghìn trần lao. Những tội lỗi ấy tuy nhiều vô lượng, nhưng không ngoài ba điều: phiền não, nghiệp chướng, quả báo.
Nguyện nhờ công đức đã Sám hối những phiền não tham, sân, si, do ý nghiệp khởi ra, đời đời kiếp kiếp bẻ tràng kiêu mạn, khô nước ái dục, tắt lửa sân hận, phá tối ngu si, nhổ gốc nghi hoặc, xé lưới tà kiến, biết rõ ba cõi như ngục tù, tứ đại như rắn độc, ngũ ấm như kẻ thù, lục nhập trồng rỗng không
Thứ nhứt quan sát nhân duyên: Biết mình có tội, do vô minh suy nghĩ xằng bậy, không sức chánh quán, không biết tội lỗi, xa lìa bạn tốt, xa lìa chư Phật, Bồ Tát, theo dõi đường ma lối hiểm, như cá nuốt câu không biết tai họa, như tằm làm kén tự ràng buộc mình, như con thiêu thân đâm đầu vào lửa tự thiêu đốt mình, do nhân duyên ấy không thể giải
thoát.
Thứ hai quan sát quả báo: Vì những ác nghiệp nên phải luân chuyển mãi trong ba đời (quá khứ, hiện tại, vị lai) chịu quả khổ vô cùng, bị lũ quỷ La sát phiền não ăn thịt, sự sanh tử sau này mênh mông không bờ bến. Dầu cho phước báo được làm đến bậc Chuyển Luân Thánh vương cai trị bốn châu thiên hạ, bay đi tự tại, đủ các thất bảo, sau khi chết cũng không qua khỏi đường ác, dầu được hưởng quả báo Tứ không thiên, cao nhất trong ba cõi, khi phước báo hết rồi, còn phải trở lại làm trùng trong yếm trâu, huống những kẻ không phước đức gì lại giải đãi không siêng năng Sám hối, thế chẳng khác chi ôm đá gieo mình xuống vực sâu, khó mong ra khỏi.
Thứ ba quan sát thân ta: Tuy có chính nhân giác tánh, nhưng bị phiền não hắc ám che lấp, không có sức liễu nhân, thành ra bản tánh vốn sáng suốt kia, không tỏ rõ được. Ngày nay cần phải phát tâm thù thắng phá tan màn vô minh, dẹp hết chướng ngại điên đảo, diệt trừ nguyên nhân hư ngụy của sanh tử, làm sáng tỏ trí tuệ sáng suốt của Như Lai, đặng gây dựng quả Niết bàn vô thượng.
Kẻ phàm phu phần nhiều hay sanh lòng nghi hoặc. Vì thấy ở đời người làm lành lại gặp nhiều trắc trở, kẻ làm ác mà được mọi sự an hoà, mới cho rằng việc lành dữ không có phân minh, người chấp như thế bởi không đạt thấu lý sâu
xa nghiệp báo. Kinh nói có ba thứ nghiệp báo:
Một là hiện báo, hai là sanh báo, ba là hậu báo. Hiện báo tức là trong đời này là việc thiện ác thì ngay thân này chịu quả báo. Sanh báo tức là trong đời này làm việc thiện ác, qua đời sau mới chịu quả báo. Hậu báo tức là vô lượng kiếp về quá khứ đã làm việc thiện ác, đến đời này hoặc vô lượng kiếp về sau mới chịu quả báo.
Còn người bấy giờ làm ác mà gặp may mắn bởi do những nghiệp lành sanh báo, hậu báo đã thuần thục trong kiếp quá khứ, nên mới hưởng quả tốt đẹp. Như thế không phải trong đời này làm ác mà được quả báo tốt. Những người bây giờ làm lành lại bị khổ sở, do những nghiệp ác sanh báo, hậu báo đã thuần thục trong kiếp quá khứ, nên những mầm thiện ngày nay sức yếu không thể ngăn dẹp những nghiệp ác ấy, nên phải chịu quả khổ. Đâu phải trong đời này làm lành mà chịu ác báo.
Lại thấy trong đời những kẻ làm lành, được người khen ngợi kính trọng, nên biết ngày sau ắt được hưởng quả vui sướng. Chúng ta về quá khứ đã có những nghiệp ác như thế, nên chư Phật, Bồ Tát dạy phải gần gũi bạn lành, cùng làm pháp sám hối. Gặp được bậc Thiện tri thức là điều lợi lớn cho sự tu hành đắc đạo. Vì thế, ngày nay chúng con xin chí thành quy y Phật.
Lại từ vô thỉ đến nay, chúng con chất chứa nghiệp ác nhiều như cát sông Hằng, gấy tội lỗi đầy cả đại địa, hết bỏ thân này lại thọ thân khác, không hay không biết, hoặc phạm tội ngũ nghịch sâu dày, trói buộc nặng nề gây nên tội vô gián, hoặc gây nên tội xiển đề thành nghiệp bỏ mất căn lành, khinh chê lời Phật dạy thành nghiệp báng bổ kinh điển Đại thừa, phá diệt Tam Bảo thành nghiệp hủy hoại Chánh pháp, không tin tội phước thành nghiệp thập ác, hiểu lầm chơn lý làm trái Chánh pháp thành nghiệp si mê, bất hiếu cha mẹ thành nghiệp ngang trái, khinh mạn Sư trưởng thành nghiệp không kính lễ, thất tín bạn bè thành nghiệp bất nghĩa, phạm tội tứ trọng, bát trọng thành nghiệp làm trở ngại Thánh đạo, hủy phạm năm điều răn cấm thành nghiệp phá giới Bát quan trai, phạm ngũ thiên thất tụ thành nghiệp nhiều phạm giới, phạm giới Ưu-bà-tắc thành nghiệp khinh trọng cấu, hoặc gây ra nghiệp thọ giới Bồ Tát mà không được thanh tịnh, như thuyết tu hành, hoặc gây ra nghiệp trước khi thọ giới, sau khi thọ giới làm nhiểm ô phạm hạnh, mỗi tháng không ăn chay sáu ngày thành nghiệp giải đãi, mỗi năm không ăn chay luôn ba tháng thành nghiệp tu không thường, không giữ gìn ba nghìn oai nghi thành nghiệp không đúng giới pháp, không giữ gìn tám vạn luật nghi thành nghiệp vi tế tội, hoặc gây ra nghiệp không tu thân giới, tâm tuệ, hoặc gây nên nghiệp tám ngày vượng xuân thu tạo các tội lỗi, hoặc gây nên nghiệp làm mười sáu món ác Luật nghi, hoặc gây nên nghiệp đối với chúng sanh không lòng thương xót, gây nên nghiệp không lân mẫn, không cứu giúp, ôm lòng đố kỵ thành ra nghiệp không cứu độ mọi loài, còn có chỗ oán thân thành ra nghiệp không bình đẳng, say đắm ngũ dục thành ra nghiệp không nhàm lìa, hoặc vì cơm áo, vườn rừng, ao hồ, thành ra nghiệp phóng đãng, dâm dật, hoặc vì tuổi trẻ phóng túng dục tình tạo các
tội lỗi, hoặc tạo nghiệp lành hữu lậu để hồi hướng cầu sanh trong ba cõi thành nghiệp ngăn ngại pháp xuất thế.
Những tội lỗi ấy vô lượng vô biên, ngày nay chúng con hướng về mười phương chư Phật, tôn Pháp, Thánh chúng xin giãi bày Sám hối.
Tội diệt tâm không cả hai đều hết."
"Nguyện nghiệp chướng, báo chướng,
Phiền não chướng, ba chướng tiêu trừ.
Nguyện tân duyên, cựu duyên,
Oan trái duyên, mọi duyên giải thoát."
Nguyện đem lòng thành kính,
Gửi theo đám mây hương.
Phảng phất khắp mười phương.
Cúng dường ngôi Tam Bảo.
Thề trọn đời giữ đạo,
Theo tự tánh làm lành,
Cùng pháp giới chúng sanh.
Cầu Phật từ gia hộ;
Tâm Bồ Đề kiên cố.
Xa bể khổ sông mê.
Chóng quay về bờ giác.
Xưa kia gây nên bao ác nghiệp.
Đều vì ba nghiệp tham, sân, si.
Bởi thân, miệng, ý phát sanh ra.
Hết thảy con nay xin Sám hối.
Tất cả chư Phật, vì thương xót chúng sanh, nói pháp lập đàn Thủy Sám. Chúng sanh vì nghiệp cấu nặng nề nên không một ai tránh khỏi tội lỗi. Những kẻ phàm phu bị màn vô minh che lấp, gần gũi bạn ác, phiền não loạn tâm, tánh không hiểu biết, nên cứ buông lòng tự thị, không tin tưởng mười phương chư Phật, không tin tôn Pháp, cùng các bậc Thánh Tăng, bất hiếu cha mẹ, không kính nhường bà con.
Tuổi trẻ phóng túng, kiêu căng ngạo mạn, đối với các vật quý báu, các thứ ca nhạc, các sắc đẹp trai gái thường sanh tâm tham luyến, ý khởi phiền não, lân la với người hư, tập tành theo bạn ác, không biết chừa đổi. Hoặc giết hại các giống sanh linh, hoặc uống rượu mê man mất hết trí tuệ, rồi thường cùng với chúng sanh tạo nghiệp phá giới. Những tội lỗi ở quá khứ, cùng tội ác ở hiện tại ngày nay chí thành xin Sám hối hết thảy, còn các tội lỗi về sau không dám làm nữa.
Sở dĩ ngày nay chúng con Sám hối, chính vì từ vô thỉ nhẫn lại, còn ở địa vị phàm phu bất cứ sang hèn, tội lỗi không lường: hoặc do ba nghiệp gây nên tội lỗi hoặc vì nội tâm vọng tưởng, hoặc vì ngoại cảnh mê hoặc sanh lòng nhiễm trước. Như thế cho nên mười điều ác nghiệp, tám vạn bốn nghìn trần lao. Những tội lỗi ấy tuy nhiều vô lượng, nhưng không ngoài ba điều: phiền não, nghiệp chướng, quả báo.
Nguyện nhờ công đức đã Sám hối những phiền não tham, sân, si, do ý nghiệp khởi ra, đời đời kiếp kiếp bẻ tràng kiêu mạn, khô nước ái dục, tắt lửa sân hận, phá tối ngu si, nhổ gốc nghi hoặc, xé lưới tà kiến, biết rõ ba cõi như ngục tù, tứ đại như rắn độc, ngũ ấm như kẻ thù, lục nhập trồng rỗng không
Thứ nhứt quan sát nhân duyên: Biết mình có tội, do vô minh suy nghĩ xằng bậy, không sức chánh quán, không biết tội lỗi, xa lìa bạn tốt, xa lìa chư Phật, Bồ Tát, theo dõi đường ma lối hiểm, như cá nuốt câu không biết tai họa, như tằm làm kén tự ràng buộc mình, như con thiêu thân đâm đầu vào lửa tự thiêu đốt mình, do nhân duyên ấy không thể giải
thoát.
Thứ hai quan sát quả báo: Vì những ác nghiệp nên phải luân chuyển mãi trong ba đời (quá khứ, hiện tại, vị lai) chịu quả khổ vô cùng, bị lũ quỷ La sát phiền não ăn thịt, sự sanh tử sau này mênh mông không bờ bến. Dầu cho phước báo được làm đến bậc Chuyển Luân Thánh vương cai trị bốn châu thiên hạ, bay đi tự tại, đủ các thất bảo, sau khi chết cũng không qua khỏi đường ác, dầu được hưởng quả báo Tứ không thiên, cao nhất trong ba cõi, khi phước báo hết rồi, còn phải trở lại làm trùng trong yếm trâu, huống những kẻ không phước đức gì lại giải đãi không siêng năng Sám hối, thế chẳng khác chi ôm đá gieo mình xuống vực sâu, khó mong ra khỏi.
Thứ ba quan sát thân ta: Tuy có chính nhân giác tánh, nhưng bị phiền não hắc ám che lấp, không có sức liễu nhân, thành ra bản tánh vốn sáng suốt kia, không tỏ rõ được. Ngày nay cần phải phát tâm thù thắng phá tan màn vô minh, dẹp hết chướng ngại điên đảo, diệt trừ nguyên nhân hư ngụy của sanh tử, làm sáng tỏ trí tuệ sáng suốt của Như Lai, đặng gây dựng quả Niết bàn vô thượng.
Kẻ phàm phu phần nhiều hay sanh lòng nghi hoặc. Vì thấy ở đời người làm lành lại gặp nhiều trắc trở, kẻ làm ác mà được mọi sự an hoà, mới cho rằng việc lành dữ không có phân minh, người chấp như thế bởi không đạt thấu lý sâu
xa nghiệp báo. Kinh nói có ba thứ nghiệp báo:
Một là hiện báo, hai là sanh báo, ba là hậu báo. Hiện báo tức là trong đời này là việc thiện ác thì ngay thân này chịu quả báo. Sanh báo tức là trong đời này làm việc thiện ác, qua đời sau mới chịu quả báo. Hậu báo tức là vô lượng kiếp về quá khứ đã làm việc thiện ác, đến đời này hoặc vô lượng kiếp về sau mới chịu quả báo.
Còn người bấy giờ làm ác mà gặp may mắn bởi do những nghiệp lành sanh báo, hậu báo đã thuần thục trong kiếp quá khứ, nên mới hưởng quả tốt đẹp. Như thế không phải trong đời này làm ác mà được quả báo tốt. Những người bây giờ làm lành lại bị khổ sở, do những nghiệp ác sanh báo, hậu báo đã thuần thục trong kiếp quá khứ, nên những mầm thiện ngày nay sức yếu không thể ngăn dẹp những nghiệp ác ấy, nên phải chịu quả khổ. Đâu phải trong đời này làm lành mà chịu ác báo.
Lại thấy trong đời những kẻ làm lành, được người khen ngợi kính trọng, nên biết ngày sau ắt được hưởng quả vui sướng. Chúng ta về quá khứ đã có những nghiệp ác như thế, nên chư Phật, Bồ Tát dạy phải gần gũi bạn lành, cùng làm pháp sám hối. Gặp được bậc Thiện tri thức là điều lợi lớn cho sự tu hành đắc đạo. Vì thế, ngày nay chúng con xin chí thành quy y Phật.
Lại từ vô thỉ đến nay, chúng con chất chứa nghiệp ác nhiều như cát sông Hằng, gấy tội lỗi đầy cả đại địa, hết bỏ thân này lại thọ thân khác, không hay không biết, hoặc phạm tội ngũ nghịch sâu dày, trói buộc nặng nề gây nên tội vô gián, hoặc gây nên tội xiển đề thành nghiệp bỏ mất căn lành, khinh chê lời Phật dạy thành nghiệp báng bổ kinh điển Đại thừa, phá diệt Tam Bảo thành nghiệp hủy hoại Chánh pháp, không tin tội phước thành nghiệp thập ác, hiểu lầm chơn lý làm trái Chánh pháp thành nghiệp si mê, bất hiếu cha mẹ thành nghiệp ngang trái, khinh mạn Sư trưởng thành nghiệp không kính lễ, thất tín bạn bè thành nghiệp bất nghĩa, phạm tội tứ trọng, bát trọng thành nghiệp làm trở ngại Thánh đạo, hủy phạm năm điều răn cấm thành nghiệp phá giới Bát quan trai, phạm ngũ thiên thất tụ thành nghiệp nhiều phạm giới, phạm giới Ưu-bà-tắc thành nghiệp khinh trọng cấu, hoặc gây ra nghiệp thọ giới Bồ Tát mà không được thanh tịnh, như thuyết tu hành, hoặc gây ra nghiệp trước khi thọ giới, sau khi thọ giới làm nhiểm ô phạm hạnh, mỗi tháng không ăn chay sáu ngày thành nghiệp giải đãi, mỗi năm không ăn chay luôn ba tháng thành nghiệp tu không thường, không giữ gìn ba nghìn oai nghi thành nghiệp không đúng giới pháp, không giữ gìn tám vạn luật nghi thành nghiệp vi tế tội, hoặc gây ra nghiệp không tu thân giới, tâm tuệ, hoặc gây nên nghiệp tám ngày vượng xuân thu tạo các tội lỗi, hoặc gây nên nghiệp làm mười sáu món ác Luật nghi, hoặc gây nên nghiệp đối với chúng sanh không lòng thương xót, gây nên nghiệp không lân mẫn, không cứu giúp, ôm lòng đố kỵ thành ra nghiệp không cứu độ mọi loài, còn có chỗ oán thân thành ra nghiệp không bình đẳng, say đắm ngũ dục thành ra nghiệp không nhàm lìa, hoặc vì cơm áo, vườn rừng, ao hồ, thành ra nghiệp phóng đãng, dâm dật, hoặc vì tuổi trẻ phóng túng dục tình tạo các
tội lỗi, hoặc tạo nghiệp lành hữu lậu để hồi hướng cầu sanh trong ba cõi thành nghiệp ngăn ngại pháp xuất thế.
Những tội lỗi ấy vô lượng vô biên, ngày nay chúng con hướng về mười phương chư Phật, tôn Pháp, Thánh chúng xin giãi bày Sám hối.
