Text Practice Mode
Chỉ khi đã trải qua bóng tối, con người mới biết trân trọng ánh sáng
created Friday May 30, 03:16 by phuonghoang4
0
225 words
75 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Có những người mà khi ở cạnh, bạn cảm thấy một sự an nhiên dịu dàng tỏa ra từ họ, như ánh nắng buổi sớm len lỏi qua kẽ lá, như bàn tay ai đó nhẹ nhàng đặt lên vai bạn những ngày chênh vênh. Họ không vội vàng, không vấp váp, không gay gắt. Họ lắng nghe nhiều hơn là phán xét, thấu hiểu nhiều hơn là chỉ trích. Nhưng ít ai biết, sự dịu dàng đó không phải bẩm sinh, mà có thể là kết tinh từ vô số tổn thương mà họ đã từng đi qua trong cuộc đời.
Carl Jung từng nói: Chỉ khi đã trải qua bóng tối, con người mới biết trân trọng ánh sáng.
Đau thương hoá ra lại là thầy của trắc ẩn.
Nếu bạn gặp một người vô cùng dịu dàng, xin hãy trân trọng họ. Bởi vì có thể, họ đã đi qua một hành trình rất dài để có thể đứng trước bạn mà vẫn mỉm cười. Họ không dễ dàng có được sự bình thản ấy. Họ đã học cách yêu thương, ngay cả khi bản thân từng bị bỏ rơi. Họ đã học cách bao dung, ngay cả khi bản thân chưa từng nhận được điều đó. Họ đã chọn dịu dàng, dù cuộc đời không hề dịu dàng với họ.
Carl Jung từng nói: Chỉ khi đã trải qua bóng tối, con người mới biết trân trọng ánh sáng.
Đau thương hoá ra lại là thầy của trắc ẩn.
Nếu bạn gặp một người vô cùng dịu dàng, xin hãy trân trọng họ. Bởi vì có thể, họ đã đi qua một hành trình rất dài để có thể đứng trước bạn mà vẫn mỉm cười. Họ không dễ dàng có được sự bình thản ấy. Họ đã học cách yêu thương, ngay cả khi bản thân từng bị bỏ rơi. Họ đã học cách bao dung, ngay cả khi bản thân chưa từng nhận được điều đó. Họ đã chọn dịu dàng, dù cuộc đời không hề dịu dàng với họ.
