Text Practice Mode
Tôi Với Cà Phê - Một Hành Trình Dài
created Monday May 26, 17:50 by NgocLinh
1
643 words
90 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Tôi nghĩ mình rất thích cà phê. Nhìn lại thì tôi với nó có cả một "hành trình" khá dài, đã gắn bó với nhau từ nhiều năm về trước đến tận bây giờ.
Lần đầu tôi biết đến cà phê, nó trong hình hài của món "cà phê sữa" - khi tôi mê trài sữa nhưng lại không thích topping, chỉ muốn thứ gì đó ngọt béo. Lúc đấy tôi phát hiện món cà phê sữa, nhanh gọn, dễ pha, có cả dạng gói, không cần quá nhiều nguyên liệu.
Tôi cũng thấy rất nhiều người đi cà phê sáng và cũng tò mò mình có thể uống được cà phê đen không, nhưng vẫn không dám gọi thử. Một lần tôi vô tình gọi nhầm, khi tôi gọi cà phê, tôi cứ mặc định họ sẽ hiểu là cf sữa, nhưng đó là do tôi gọi quen thôi chứ người khác không hiểu như vậy, và họ đem ra một lý cf đen, ừm vô tình thôi, tôi cũng thử nhưng không thể uống nổi - nó quá đắng.
Khi lên thành phố học, tôi biết thêm một số biến thể phổ biến của nó như: bạc xĩu, sữa tươi cà phê, capuchino, có cả cà phê muối, cà phê trứng,... Dù chưa từng thử capuchino nhưng tôi nghĩ nó cũng sẽ hợp với mình. Nhưng trong tất cả - bạc xĩu với tôi là ngon nhất lúc đó tôi đánh giá cao hơn cả capuchino dù chưa từng thử bởi vì tôi vẫn cho rằng nó ngon hơn vì có đá. Nếu capu thật sự ngon hơn hẳn nhưng vì nó thiếu đá, nó vẫn xếp sau bạc xĩu.
Sau này tôi quyết định giảm cân nên từ bỏ món bạc xĩu để quay về cà phê sữa rồi giảm dần xuống cà phê sữa tươi không đường.
Một lần ra quán học bài tôi đã gọi cf không đường để đổ vào sữa tươi của mình, trước khi đổ tôi thử xem vị thế nào. Lần này vị nó khác hẳn, có thể do vị giác của tôi thay đổi không? Nó ngon bất ngờ. Không biết có phải vì nó được pha máy không nữa.
Và tôi bắt đầu uống được cf đen không đường, tuy nhiên không phải chỗ nào cũng dám thử vì mỗi nơi có mỗi kiểu đắng riêng và tôi vẫn không chịu được loại quá chát hoặc quá gắt, vì vậy tôi đã thử đổi sang americano và nó khá hợp trong tình huống muốn uống cà phê nhưng lại sợ chỗ lạ đắng.
Một món mà tôi cũng vừa tìm được có lẽ sẽ thử trong thời gian tới là cà phê nước dừa. Cái này từ từ không sao cả vì tôi vẫn rất ok với món cf sữa tươi không đường rồi.
Đã từng có lúc muốn đầu tư vào "cà phê" như một thú vui - máy pha chẳng hạn, nhưng nó không "đơn giản", tôi cũng không thích những món đồ quá công kềnh, nhiều linh kiện lắm nên cũng chỉ toàn dụng cụ cơ bản thôi!
Cà phê có nhiều biến thể, nhiều cách pha và hình như nó phù hợp ở mọi giai đoạn trong cuộc sống của tôi, ở bất cứ giai đoạn nào cà phê cũng có một biến thể phù hợp nằm trong danh sách lựa chọn. Lúc trước có thể không thích nhưng sau khi đi tới giai đoạn nào đó thì nó lại phù hợp và lại ngon bất ngờ. Biết đâu ngày mai tôi lại khám phá ra một kiểu cà phê khác, nó luôn có sẵn thôi, nhưng khi phải tới lúc nào đó, tôi mới có thể thấy nó ngon được, vì vậy chắc là tôi vẫn còn có thể đi với nó thêm một đoạn đường nữa.
Lần đầu tôi biết đến cà phê, nó trong hình hài của món "cà phê sữa" - khi tôi mê trài sữa nhưng lại không thích topping, chỉ muốn thứ gì đó ngọt béo. Lúc đấy tôi phát hiện món cà phê sữa, nhanh gọn, dễ pha, có cả dạng gói, không cần quá nhiều nguyên liệu.
Tôi cũng thấy rất nhiều người đi cà phê sáng và cũng tò mò mình có thể uống được cà phê đen không, nhưng vẫn không dám gọi thử. Một lần tôi vô tình gọi nhầm, khi tôi gọi cà phê, tôi cứ mặc định họ sẽ hiểu là cf sữa, nhưng đó là do tôi gọi quen thôi chứ người khác không hiểu như vậy, và họ đem ra một lý cf đen, ừm vô tình thôi, tôi cũng thử nhưng không thể uống nổi - nó quá đắng.
Khi lên thành phố học, tôi biết thêm một số biến thể phổ biến của nó như: bạc xĩu, sữa tươi cà phê, capuchino, có cả cà phê muối, cà phê trứng,... Dù chưa từng thử capuchino nhưng tôi nghĩ nó cũng sẽ hợp với mình. Nhưng trong tất cả - bạc xĩu với tôi là ngon nhất lúc đó tôi đánh giá cao hơn cả capuchino dù chưa từng thử bởi vì tôi vẫn cho rằng nó ngon hơn vì có đá. Nếu capu thật sự ngon hơn hẳn nhưng vì nó thiếu đá, nó vẫn xếp sau bạc xĩu.
Sau này tôi quyết định giảm cân nên từ bỏ món bạc xĩu để quay về cà phê sữa rồi giảm dần xuống cà phê sữa tươi không đường.
Một lần ra quán học bài tôi đã gọi cf không đường để đổ vào sữa tươi của mình, trước khi đổ tôi thử xem vị thế nào. Lần này vị nó khác hẳn, có thể do vị giác của tôi thay đổi không? Nó ngon bất ngờ. Không biết có phải vì nó được pha máy không nữa.
Và tôi bắt đầu uống được cf đen không đường, tuy nhiên không phải chỗ nào cũng dám thử vì mỗi nơi có mỗi kiểu đắng riêng và tôi vẫn không chịu được loại quá chát hoặc quá gắt, vì vậy tôi đã thử đổi sang americano và nó khá hợp trong tình huống muốn uống cà phê nhưng lại sợ chỗ lạ đắng.
Một món mà tôi cũng vừa tìm được có lẽ sẽ thử trong thời gian tới là cà phê nước dừa. Cái này từ từ không sao cả vì tôi vẫn rất ok với món cf sữa tươi không đường rồi.
Đã từng có lúc muốn đầu tư vào "cà phê" như một thú vui - máy pha chẳng hạn, nhưng nó không "đơn giản", tôi cũng không thích những món đồ quá công kềnh, nhiều linh kiện lắm nên cũng chỉ toàn dụng cụ cơ bản thôi!
Cà phê có nhiều biến thể, nhiều cách pha và hình như nó phù hợp ở mọi giai đoạn trong cuộc sống của tôi, ở bất cứ giai đoạn nào cà phê cũng có một biến thể phù hợp nằm trong danh sách lựa chọn. Lúc trước có thể không thích nhưng sau khi đi tới giai đoạn nào đó thì nó lại phù hợp và lại ngon bất ngờ. Biết đâu ngày mai tôi lại khám phá ra một kiểu cà phê khác, nó luôn có sẵn thôi, nhưng khi phải tới lúc nào đó, tôi mới có thể thấy nó ngon được, vì vậy chắc là tôi vẫn còn có thể đi với nó thêm một đoạn đường nữa.
