Text Practice Mode
Sao Chung Ta Lai Ngu - Matthew Walker CHƯƠNG 15 GIẤC NGỦ VÀ XÃ HỘI 2
created Wednesday May 14, 15:25 by thanhhhh
0
418 words
63 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Quan trọng là đa phần những người này không báo cáo muốn
hoặc cần ngủ ít hơn. Nếu bạn để ý thời gian ngủ ở các quốc gia
thuộc thế giới thứ nhất vào những ngày cuối tuần, bạn sẽ thấy những
con số rất khác nhau. Chỉ khoảng 30% ít ỏi người trưởng thành được
ngủ trung bình 8 tiếng hoặc nhiều hơn, gần 60% người trưởng thành
cố gắng “ngủ bù” đủ 8 tiếng hoặc nhiều hơn. Mỗi cuối tuần, một số
lượng lớn người trưởng thành đang cố gắng hết sức để trả khoản
nợ ngủ mà họ đã tích lũy trong suốt cả tuần. Như chúng ta đã biết
được nhiều lần trong suốt cuốn sách này, giấc ngủ không giống như
một hệ thống tín dụng hay ngân hàng. Bộ não không bao giờ có thể
phục hồi tất cả giấc ngủ mà nó đã bị tước đoạt. Chúng ta không thể
tích lũy một khoản nợ mà không bị phạt, cũng như chúng ta không
thể hoàn trả khoản nợ ngủ đó vào thời gian khác.
Vượt ra khỏi phạm vi cá nhân riêng lẻ, tại sao xã hội nên quan
tâm đến vấn đề này? Có phải việc thay đổi quan điểm về giấc ngủ và
tăng lượng giấc ngủ sẽ tạo nên sự khác biệt cho cuộc sống tập thể
của loài người chúng ta, cho các ngành nghề và công ty, cho năng
suất thương mại, tiền lương, giáo dục trẻ em, hoặc thậm chí bản chất
đạo đức của chúng ta không? Cho dù bạn có là lãnh đạo doanh
nghiệp hay nhân viên, là giám đốc bệnh viện, bác sĩ thực tập hay y
tá, là viên chức chính phủ hay quân nhân, là nhà hoạch định chính
sách xã hội hay nhân viên y tế cộng đồng, là một người bất kì mong
nhận được bất cứ hình thức chăm sóc y tế nào vào bất kỳ thời điểm
nào trong đời mình, hoặc là một phụ huynh, câu trả lời chắc chắn là
“có”, vì nhiều lý do hơn cả bạn có thể tưởng tượng.
Dưới đây, tôi đưa ra 4 ví dụ khác nhau nhưng rõ ràng về thiếu
ngủ ảnh hưởng thế nào đến cơ cấu xã hội loài người. Đó là: giấc ngủ
ở nơi làm việc, tra tấn (đúng vậy, là tra tấn), giấc ngủ trong hệ thống
giáo dục, và giấc ngủ theo y khoa và chăm sóc y tế
hoặc cần ngủ ít hơn. Nếu bạn để ý thời gian ngủ ở các quốc gia
thuộc thế giới thứ nhất vào những ngày cuối tuần, bạn sẽ thấy những
con số rất khác nhau. Chỉ khoảng 30% ít ỏi người trưởng thành được
ngủ trung bình 8 tiếng hoặc nhiều hơn, gần 60% người trưởng thành
cố gắng “ngủ bù” đủ 8 tiếng hoặc nhiều hơn. Mỗi cuối tuần, một số
lượng lớn người trưởng thành đang cố gắng hết sức để trả khoản
nợ ngủ mà họ đã tích lũy trong suốt cả tuần. Như chúng ta đã biết
được nhiều lần trong suốt cuốn sách này, giấc ngủ không giống như
một hệ thống tín dụng hay ngân hàng. Bộ não không bao giờ có thể
phục hồi tất cả giấc ngủ mà nó đã bị tước đoạt. Chúng ta không thể
tích lũy một khoản nợ mà không bị phạt, cũng như chúng ta không
thể hoàn trả khoản nợ ngủ đó vào thời gian khác.
Vượt ra khỏi phạm vi cá nhân riêng lẻ, tại sao xã hội nên quan
tâm đến vấn đề này? Có phải việc thay đổi quan điểm về giấc ngủ và
tăng lượng giấc ngủ sẽ tạo nên sự khác biệt cho cuộc sống tập thể
của loài người chúng ta, cho các ngành nghề và công ty, cho năng
suất thương mại, tiền lương, giáo dục trẻ em, hoặc thậm chí bản chất
đạo đức của chúng ta không? Cho dù bạn có là lãnh đạo doanh
nghiệp hay nhân viên, là giám đốc bệnh viện, bác sĩ thực tập hay y
tá, là viên chức chính phủ hay quân nhân, là nhà hoạch định chính
sách xã hội hay nhân viên y tế cộng đồng, là một người bất kì mong
nhận được bất cứ hình thức chăm sóc y tế nào vào bất kỳ thời điểm
nào trong đời mình, hoặc là một phụ huynh, câu trả lời chắc chắn là
“có”, vì nhiều lý do hơn cả bạn có thể tưởng tượng.
Dưới đây, tôi đưa ra 4 ví dụ khác nhau nhưng rõ ràng về thiếu
ngủ ảnh hưởng thế nào đến cơ cấu xã hội loài người. Đó là: giấc ngủ
ở nơi làm việc, tra tấn (đúng vậy, là tra tấn), giấc ngủ trong hệ thống
giáo dục, và giấc ngủ theo y khoa và chăm sóc y tế
