Text Practice Mode
Hòa giải với chính mình
created Mar 16th, 13:55 by embe
2
398 words
31 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Em à, em có nhận ra, đôi khi những đau khổ của em không phải vì em sống không tốt, mà là vì em không cho phép bản thân mình được thả lỏng thoải mái. Em có tiền mua đồ ăn em yêu thích, em sống trong một căn phòng xinh xắn, có người yêu thương em, thế nhưng em lại không cách nào thực sự hưởng thụ tất cả những điều này. Không phải là em đang lo âu về hiện thực, mà là đang trừng phạt bản thân vì "chẳng làm được gì". Em cảm thấy bản thân trong quá khứ chưa đủ cố gắng, bản thân ở hiện tại chưa đủ tiến bộ, vậy nên dù là đang nằm nghỉ ngơi, em cũng vừa tự trách, lại vừa hối hận.
Nhưng là ai quy định? Ai quy định rằng cuộc đời chỉ có thể lựa chọn 1 trong 2, "cố gắng hết mình" hoặc "hoàn toàn ì trệ"? Con người ta thực ra có thể ngừng lại hít thở vài hơi trên chặng hành trình, thực ra có thể đi chầm chậm lại một chút trong một giai đoạn nào đó. Những tiếc nuối trong quá khứ không thể nào thay đổi được, nhưng tương lai vẫn nằm trong tay em. Em đã ý thức được vấn đề, thực ra đây đã là bước quan trọng nhất rồi. Em có thể lựa chọn từ từ điều chỉnh, chứ không phải là lập tức ép bản thân phải trở nên hoàn hảo.
Hôm nay, em có thể thử tặng cho bản thân 1 giờ đồng hồ, thoải mái làm những việc mà em thích, không được phép tự trách bản thân. Em có thể chơi game, ăn đồ ngọt, xem phim, đều được hết, chỉ cần là việc mà thực sự khiến em vui vẻ. Chứ không phải kiểu hưởng thụ một cách tiêu cực, vừa làm vừa mắng bản thân rằng "sao mày lại đang lãng phí thời gian". Em phải nói với bản thân: "Tôi xứng đáng được tận hưởng khoảnh khắc này".
Cuộc đời không phải cuộc chạy đua, lúc nào cũng cần phải tăng tốc, mà nó là tuor du lịch dài. Lúc cần cố gắng thì cố gắng, khi cần nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi. Còn em, cần học cách thoải mái tận hưởng từng bước đi của chính mình.
Nhưng là ai quy định? Ai quy định rằng cuộc đời chỉ có thể lựa chọn 1 trong 2, "cố gắng hết mình" hoặc "hoàn toàn ì trệ"? Con người ta thực ra có thể ngừng lại hít thở vài hơi trên chặng hành trình, thực ra có thể đi chầm chậm lại một chút trong một giai đoạn nào đó. Những tiếc nuối trong quá khứ không thể nào thay đổi được, nhưng tương lai vẫn nằm trong tay em. Em đã ý thức được vấn đề, thực ra đây đã là bước quan trọng nhất rồi. Em có thể lựa chọn từ từ điều chỉnh, chứ không phải là lập tức ép bản thân phải trở nên hoàn hảo.
Hôm nay, em có thể thử tặng cho bản thân 1 giờ đồng hồ, thoải mái làm những việc mà em thích, không được phép tự trách bản thân. Em có thể chơi game, ăn đồ ngọt, xem phim, đều được hết, chỉ cần là việc mà thực sự khiến em vui vẻ. Chứ không phải kiểu hưởng thụ một cách tiêu cực, vừa làm vừa mắng bản thân rằng "sao mày lại đang lãng phí thời gian". Em phải nói với bản thân: "Tôi xứng đáng được tận hưởng khoảnh khắc này".
Cuộc đời không phải cuộc chạy đua, lúc nào cũng cần phải tăng tốc, mà nó là tuor du lịch dài. Lúc cần cố gắng thì cố gắng, khi cần nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi. Còn em, cần học cách thoải mái tận hưởng từng bước đi của chính mình.
