Text Practice Mode
Vùng học tập tốt nhất là "vùng dãn cơ"
created Feb 7th, 11:24 by embe
8
631 words
22 completed
4.5
Rating visible after 3 or more votes
saving score / loading statistics ...
00:00
Trước đây tôi yêu cầu bản thân mỗi ngày phải chạy 1 tiếng đồng hồ, dựa vào ý chí, tôi đã kiên trì được một thời gian khá dài, nhưng cuối cùng vẫn bỏ cuộc. Gần đây tôi điều chỉnh lại thời gian chạy, đổi thành mỗi lần chạy 30 phút, mỗi tuần chạy 4 lần trở lên. Sau khi điều chỉnh lại tôi nhận ra, mình không cần quá dựa vào ý chí để làm việc này, mà rất chủ động nghĩ cách kiên trì, hơn nữa sau khi chạy xong thấy rất thoải mái, không giống trước đây khi chạy liên tục 1 tiếng sẽ rất mệt rất khó chịu. Tôi có thể cảm nhận được hiện giờ chủ động làm khác hoàn toàn so với làm dựa vào ý chí như trước kia.
Tiếp theo là chuyện học tiếng anh. Trước đây học 1 tiếng tôi sẽ thấy rất buồn bực, hiện giờ đổi thành mỗi ngày học 30 phút, hết thời gian là sẽ không học nữa. Như vậy tôi ngược lại có thể học mỗi ngày mà không thấy chán ghét.
Tìm một phương thức mà bản thân có thể kiên trì làm, quan trọng hơn làm theo thời gian và phương thức tiêu chuẩn. Trước đây luôn tưởng rằng dành nhiều thời gian thì mới đạt được, mới có hiệu quả, thực ra đó là bởi vì bản thân nóng vội muốn thành công, muốn nhanh chóng thấy hiệu quả, làm như vậy ngược lại rất khó kiên trì. Hiện giở giảm thấp độ khó và tiêu chuẩn, năng lực hành động lại không ngừng tăng mạnh. Tuy rằng thời gian để đạt được mục tiêu sẽ lâu hơn, nhưng tôi tin rằng kiên trì như thế này sẽ sinh ra hiệu ứng lãi kép. Khi chủ động giảm bớt cường độ và độ khó của việc học, khiến bản thân ở trong phạm vi chịu đựng tốt nhất, vừa giữ được cảm giác thành tựu của việc học, cũng đảm bảo được tính thử thách của việc học. Nhưng đối với nhiều người thì cách làm này là phản trực giác, bởi khi chúng ta muốn làm được một việc gì đó, ta sẽ nói với bản thân rằng cần phải rất nỗ lực, sẽ đặt ra cho bản thân một tiêu chuẩn rất cao, còn thường xuyên cổ vũ khích lệ bản thân, rằng kiên trì chính là thắng lợi. Đây là chế độ suy nghĩ mặc định của chúng ta, chỉ là mặc định không có nghĩa là khoa học. Vậy chế độ khoa học là gì đây?
Vùng học tập tốt nhất đó là vùng “dãn cơ”, bên rìa của vùng an toàn. Ở trong vùng này, chúng ta vừa có thành tựu, vừa có thử thách, tiến bộ nhanh nhất, tức là vừa không được khó quá, lại vừa không được dễ quá, vùng có độ khó dễ ở mức vừa phải mới là con đường học tập tốt nhất. Ban đầu bạn ở trong vùng khó khăn, do muốn nhanh chóng nhìn thấy thay đổi, bạn đặt ra kế hoạch rèn luyện học tập vượt ngoài trình độ của bản thân. Kết quả là do trải nghiệm quá khổ sở nên đã bỏ cuộc giữa chừng. Nhiều người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm đều như vậy, luôn muốn cùng lúc thực hiện quá nhiều mục tiêu hoặc mục tiêu quá lớn, còn hy vọng thực hiện được trong thời gian ngắn, thế là vô thức đẩy bản thân vào vùng khó khăn. Họ cứ luôn hào hứng bắt đầu, làm việc đầy nhiệt huyết trong vài ngày, sau đó rất nhanh sẽ không còn hứng thú nữa. Làm việc bỏ dở giữa chừng chính là do nguyên nhân này.
Tiếp theo là chuyện học tiếng anh. Trước đây học 1 tiếng tôi sẽ thấy rất buồn bực, hiện giờ đổi thành mỗi ngày học 30 phút, hết thời gian là sẽ không học nữa. Như vậy tôi ngược lại có thể học mỗi ngày mà không thấy chán ghét.
Tìm một phương thức mà bản thân có thể kiên trì làm, quan trọng hơn làm theo thời gian và phương thức tiêu chuẩn. Trước đây luôn tưởng rằng dành nhiều thời gian thì mới đạt được, mới có hiệu quả, thực ra đó là bởi vì bản thân nóng vội muốn thành công, muốn nhanh chóng thấy hiệu quả, làm như vậy ngược lại rất khó kiên trì. Hiện giở giảm thấp độ khó và tiêu chuẩn, năng lực hành động lại không ngừng tăng mạnh. Tuy rằng thời gian để đạt được mục tiêu sẽ lâu hơn, nhưng tôi tin rằng kiên trì như thế này sẽ sinh ra hiệu ứng lãi kép. Khi chủ động giảm bớt cường độ và độ khó của việc học, khiến bản thân ở trong phạm vi chịu đựng tốt nhất, vừa giữ được cảm giác thành tựu của việc học, cũng đảm bảo được tính thử thách của việc học. Nhưng đối với nhiều người thì cách làm này là phản trực giác, bởi khi chúng ta muốn làm được một việc gì đó, ta sẽ nói với bản thân rằng cần phải rất nỗ lực, sẽ đặt ra cho bản thân một tiêu chuẩn rất cao, còn thường xuyên cổ vũ khích lệ bản thân, rằng kiên trì chính là thắng lợi. Đây là chế độ suy nghĩ mặc định của chúng ta, chỉ là mặc định không có nghĩa là khoa học. Vậy chế độ khoa học là gì đây?
Vùng học tập tốt nhất đó là vùng “dãn cơ”, bên rìa của vùng an toàn. Ở trong vùng này, chúng ta vừa có thành tựu, vừa có thử thách, tiến bộ nhanh nhất, tức là vừa không được khó quá, lại vừa không được dễ quá, vùng có độ khó dễ ở mức vừa phải mới là con đường học tập tốt nhất. Ban đầu bạn ở trong vùng khó khăn, do muốn nhanh chóng nhìn thấy thay đổi, bạn đặt ra kế hoạch rèn luyện học tập vượt ngoài trình độ của bản thân. Kết quả là do trải nghiệm quá khổ sở nên đã bỏ cuộc giữa chừng. Nhiều người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm đều như vậy, luôn muốn cùng lúc thực hiện quá nhiều mục tiêu hoặc mục tiêu quá lớn, còn hy vọng thực hiện được trong thời gian ngắn, thế là vô thức đẩy bản thân vào vùng khó khăn. Họ cứ luôn hào hứng bắt đầu, làm việc đầy nhiệt huyết trong vài ngày, sau đó rất nhanh sẽ không còn hứng thú nữa. Làm việc bỏ dở giữa chừng chính là do nguyên nhân này.
