eng
competition

Text Practice Mode

Điều gì khiến một người trở nên "bình thường" hay "không bình thường" :)))

created Thursday January 23, 15:50 by khoibuihong


0


Rating

403 words
12 completed
00:00
Khi vượt qua được những cám dỗ kháng cự được chúng, tức chúng đã trải qua quá trình tự kiềm chế bản thân. Chỉ khi thể hành động trách nhiệm, chúng ta mới được sự tự tôn trọng bản thân, tức lòng tự trọng. Lòng tự trọng khả năng tự kiềm chế mối quan mối quan hệ tương quan qua lại lẫn nhau. Nếu chúng ta không thể kiềm chế làm một điều chỉ để thỏa mãn sự hài lòng nhất thời hay chỉ làm sao cốt để bảo  
vệ đánh bóng hình ảnh của bản thân thì chúng ta sẽ nhanh chóng cảm thấy tồi tệ. Khi đó, chúng ta sẽ chỉ sống những cơn bốc đồng khó kiểm soát lệ thuộc vào sự đánh giá của người khác để duy trì bản ngã của mình.
Khi ăn uống quá mức, tự chúng ta cũng cảm thấy bực mình, khó chịu với bản thân. Xét về khía cạnh sâu hơn, thông thường khi trạng thái thức, chúng ta làm điều đó cốt để "thể hiện" thì chúng ta chẳng cảm giác cả. Khi hành động như vậy tức chúng ta đã bỏ qua điều chúng ta thực sự muốn - điều chúng ta nên làm - chỉ mục đích đánh bóng hình ảnh của bản thân.
Một người khi đã rơi vào trạng thái như vậy thường rất dễ cáu gắt tức giận khi mọi chuyện không được như ý muốn. Họ không bao giờ thỏa mãn với cuốc sống của mình, luôn nghĩ mình thiếu sót so với người khác, giống như một vật sinh, bám víu vào bất cứ thứ thể để tồn tại  - như một lời khen giao, quyền lực, quyền kiểm soát, thậm chí cả nỗi sợ hãi - khi hết thứ này thì lại bám vào thứ khác, lúc nào cũng làm vậy hiếm khi ngăn được mình không làm như thế. Họ lúc nào cũng chỉ nhìn thấy những thiếu sót của bản thân, những điều họ cho còn thiếu để trở thành một người hoàn hảo. Những người như vậy luôn luôn tìm kiếm điều mình còn thiếu không bao giờ thỏa mãn với bản thân: họ sẽ không bao giờ được hạnh phúc.  
Những người lúc nào cũng bị ám ảnh bởi bản thân luôn những suy nghĩ về mong muốn; cơn bốc đồng thôi thúc nhiều khi chỉ trong phút chốc không phải thực sự điều họ mong muốn. Những khi một mình để chấm dứt được suy nghĩ "không thể chấp nhận được bản thân" lúc nào cũng giày tâm hồn mình, họ sẽ bất chấp tất cả mọi thứ hòng giúp tâm trạng thoải mái hơn.
Cái vòng luẩn quẩn này sẽ khiến người đó ngày càng tệ đi. một khi không thỏa mãn với bản thân, người ta thường xu hướng tìm cách khỏa lấp bằng những thú vui nhất thời, kéo theo đó việc không thể kháng lại trước những cơn bốc đồng của chính mình. Những thú vui nhất thời thể khiến người ta tạm quên đi nỗi mặc cảm hay buồn chán của mình, nhưng sau đó lại khiến họ rơi vào một đợt trầm cảm mới. Để rồi càng ngày họ càng rơi vào nỗi buồn chán không lối thoát.  
Khi chúng ta không yêu thích chính bản thân mình, thay việc làm sao để mình tốt hơn, chúng ta lại tự hành hạ mình bằng những thứ tưởng chừng như thể giúp mình vui lên, như việc ăn uống độ, uống rượu hay lạm dụng các loại thuốc, nghiện ngập... vàn các hình thức tiêu khiển khác khiến chúng ta càng xa rời cuộc sống. Chúng ta những tưởng làm như vậy một cách khỏa lấp, giúp chúng ta thể yêu thương chính mình nhiều hơn, nhưng thực chất lại khiến chúng ta đánh mất bản thân mình nhiều hơn. Chúng ta không tự đầu vào bản thân để giúp mình tốt lên lại tự đánh lừa mình bằng những ảo tưởng không đáng có.

saving score / loading statistics ...