Text Practice Mode
Dành tặng những ai đang mất phương hướng và niềm tin vào bản thân
created Jan 11th, 03:06 by Jasmine120
4
378 words
54 completed
4
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Có đôi lúc gác tay lên trán nằm nhìn trần nhà, kiệt sức đến nỗi nghe một ồn ào không đúng lúc cũng cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình, rồi lại tự hỏi, tại sao bao nhiêu người lại có thể một chốc làm nên thành công, còn bản thân mình thì mãi loay hoay trong cuộc đời chìm nổi, lạc lối đến bao giờ?
Tuổi trẻ là trải nghiệm - Ai cũng biết điều đó. Nhưng có mấy ai tránh khỏi sự thất vọng với bản thân mình khi ngày ngày nhìn bạn bè xung quanh đều có những thành công nhất định nhưng mình vẫn dậm chân tại chỗ, sự thất vọng đó khiến bạn trở nên chán nản, dần mất phương hướng và mất luôn lòng tin vào chính mình.
Bạn biết không, tôi vẫn luôn tin một điều rằng, mỗi người chúng ta đều được an bài một vị trí nhất định, đều sẽ tỏa sáng vào một thời điểm nhất định. Tất nhiên, với điều kiện bạn phải đi qua hết những chông gai trên đường. Bạn cần phải vượt qua được nỗi bi quan, chán nản sau những lần vấp ngã, phải mạnh dạn đập tan bức tường tự giới hạn mình thì bạn mới có thể nhìn thấy ánh sáng đó, mới có thể đứng được trên đỉnh cao đó. Tôi dám khẳng định như vậy bởi vì chính tôi cũng đã từng nằm nghĩ về cuộc đời mình trong một cái chuồng lợn, trên một chiếc chiếu nát, cơm phải nấu bằng cái lò xô đi mượn, cuối cùng cũng bị đuổi vì không có tiền thuê tiếp.
Người đi nhanh hơn chưa chắc đã là người tài giỏi hơn, bạn bè xung quanh bạn đang làm ra nhiều tiền hơn chưa chắc là bạn kém cỏi hơn họ. Thời thế tạo ra những anh hùng nhưng anh hùng thật sự là những người biết chớp lấy thời cơ để biến điều mình muốn thành sự thật. Vì thế mà hãy kiên nhẫn chờ thời, cờ đến tay ai thì người đó phất, đi chậm hơn chưa chắc đã là người kém hơn.
Anh hùng thật sự chính là người biết ẩn nhẫn chờ thời cơ.
Tuổi trẻ là trải nghiệm - Ai cũng biết điều đó. Nhưng có mấy ai tránh khỏi sự thất vọng với bản thân mình khi ngày ngày nhìn bạn bè xung quanh đều có những thành công nhất định nhưng mình vẫn dậm chân tại chỗ, sự thất vọng đó khiến bạn trở nên chán nản, dần mất phương hướng và mất luôn lòng tin vào chính mình.
Bạn biết không, tôi vẫn luôn tin một điều rằng, mỗi người chúng ta đều được an bài một vị trí nhất định, đều sẽ tỏa sáng vào một thời điểm nhất định. Tất nhiên, với điều kiện bạn phải đi qua hết những chông gai trên đường. Bạn cần phải vượt qua được nỗi bi quan, chán nản sau những lần vấp ngã, phải mạnh dạn đập tan bức tường tự giới hạn mình thì bạn mới có thể nhìn thấy ánh sáng đó, mới có thể đứng được trên đỉnh cao đó. Tôi dám khẳng định như vậy bởi vì chính tôi cũng đã từng nằm nghĩ về cuộc đời mình trong một cái chuồng lợn, trên một chiếc chiếu nát, cơm phải nấu bằng cái lò xô đi mượn, cuối cùng cũng bị đuổi vì không có tiền thuê tiếp.
Người đi nhanh hơn chưa chắc đã là người tài giỏi hơn, bạn bè xung quanh bạn đang làm ra nhiều tiền hơn chưa chắc là bạn kém cỏi hơn họ. Thời thế tạo ra những anh hùng nhưng anh hùng thật sự là những người biết chớp lấy thời cơ để biến điều mình muốn thành sự thật. Vì thế mà hãy kiên nhẫn chờ thời, cờ đến tay ai thì người đó phất, đi chậm hơn chưa chắc đã là người kém hơn.
Anh hùng thật sự chính là người biết ẩn nhẫn chờ thời cơ.
saving score / loading statistics ...