Text Practice Mode
Phương pháp học tập "dựa vào cảm giác"
created Jan 8th, 13:46 by TrnhHiVy
4
582 words
23 completed
4.5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Chuyên gia học tập Lý Hiểu Bằng đã nhắc đến phương pháp “Học tập dựa vào cảm giác” trong cuốn sách “Ba cỗ xe ngựa của cao thủ học tập”. Những bài tập vừa nhìn đã biết đáp án thì không cần để ý đến chúng, những bài tập mà vừa nhìn đã thấy đau đầu, thậm chí không hiểu đề bài nói gì, cũng không cần để ý đến, chỉ có những bài mà đại khái có thể hình dung ra cách làm nhưng vẫn phải động não thêm thì nhất định phải làm nhiều. Đây chính là “vùng ở giữa”, là vùng mà bạn có thể tiến bộ nhanh nhất.
Cảm tính của tiềm thức luôn giúp ta phát hiện ra đâu là thứ thực sự phù hợp với mình, từ đó dẫn dắt tập trung tinh lực nâng cao bản thân. Bởi khi học tập trong “vùng ở giữa” thì độ khó thấp nhất, nhu cầu tương thích nhất, có hiệu quả nhanh nhất, rất dễ sinh ra cảm giác “phiêu” đắm chìm trong đó. Có thể thấy, tuy học tập không phải một việc dễ dàng, nhưng ở trong vùng phù hợp, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được sự thoải mái và thú vị. Nếu bạn luôn cảm thấy khổ sở hoặc nhàm chán, vậy thì chắc chắn tới 90% là cảm giác không chính xác, hoặc là bạn đang vật lộn ở vùng khó khăn, hoặc là quay mòng mòng trong vùng an toàn.
“Dựa vào cảm giác” được coi là phương pháp học tập đỉnh nhất, bởi nó có thể giúp chúng ta cảm nhận được những thứ thực sự cần thiết và phù hợp với bản thân, để ta nằm trong “vùng ở giữa” của việc học. Nếu chỉ dùng lí trí, chúng ta thường sẽ nóng lòng hướng về những học sinh giỏi, tập trung vào những bài tập khó nhất, chỉ nghĩ tới làm sao để đuổi kịp họ. Nếu thuận theo thiên tính, chúng ta sẽ loanh quanh ở những câu dễ nhất. Đọc sách cũng như vậy, nếu chỉ dùng lí trí, ta thường sẽ dành nhiều thời gian để hệ thống lại toàn bộ nội dung tư tưởng của tác giả sau khi đọc xong cả quyển, để chứng tỏ mình đã đọc hiểu thấu cuốn sách này. Nếu thuận theo thiên tính, có lẽ ta đã buông bỏ sách để nghịch điện thoại rồi.
Một phương pháp đọc sách tốt hơn, có lẽ là phương pháp “ngắt mạch” ngừng đọc sách. Trong quá trình đọc, khi đọc tới nội dung khơi gợi ý tưởng, gây cảm động, hoặc kích thích truyền cảm hứng khiến bạn như được khai sáng, thì hãy “ngắt mạch điện”, lập tức ngừng đọc. Sau khi ngừng đọc sách thì hãy tự hỏi bản thân xoay quanh “điểm ngắt” này: Tại sao vừa rồi phần này lại khiến tôi như được khai sáng? Tôi có thể sử dụng điểm khai sáng này vào ba việc khác nhau không? Điểm khai sáng này có kiến thức nào tương tự không? Tóm lại là ngừng lại khi đọc đến phần gây ấn tượng sâu sắc nhất đối với bạn, khiến bạn kích thích tư tưởng hoặc tình cảm, hãy nắm chặt lấy nội dung này, rồi liên hệ, áp dụng thực hành luôn trong thực tế, bạn sẽ có được thu hoạch lớn nhất. Những nội dung khác có thể tạm gác qua một bên.
Cảm tính của tiềm thức luôn giúp ta phát hiện ra đâu là thứ thực sự phù hợp với mình, từ đó dẫn dắt tập trung tinh lực nâng cao bản thân. Bởi khi học tập trong “vùng ở giữa” thì độ khó thấp nhất, nhu cầu tương thích nhất, có hiệu quả nhanh nhất, rất dễ sinh ra cảm giác “phiêu” đắm chìm trong đó. Có thể thấy, tuy học tập không phải một việc dễ dàng, nhưng ở trong vùng phù hợp, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được sự thoải mái và thú vị. Nếu bạn luôn cảm thấy khổ sở hoặc nhàm chán, vậy thì chắc chắn tới 90% là cảm giác không chính xác, hoặc là bạn đang vật lộn ở vùng khó khăn, hoặc là quay mòng mòng trong vùng an toàn.
“Dựa vào cảm giác” được coi là phương pháp học tập đỉnh nhất, bởi nó có thể giúp chúng ta cảm nhận được những thứ thực sự cần thiết và phù hợp với bản thân, để ta nằm trong “vùng ở giữa” của việc học. Nếu chỉ dùng lí trí, chúng ta thường sẽ nóng lòng hướng về những học sinh giỏi, tập trung vào những bài tập khó nhất, chỉ nghĩ tới làm sao để đuổi kịp họ. Nếu thuận theo thiên tính, chúng ta sẽ loanh quanh ở những câu dễ nhất. Đọc sách cũng như vậy, nếu chỉ dùng lí trí, ta thường sẽ dành nhiều thời gian để hệ thống lại toàn bộ nội dung tư tưởng của tác giả sau khi đọc xong cả quyển, để chứng tỏ mình đã đọc hiểu thấu cuốn sách này. Nếu thuận theo thiên tính, có lẽ ta đã buông bỏ sách để nghịch điện thoại rồi.
Một phương pháp đọc sách tốt hơn, có lẽ là phương pháp “ngắt mạch” ngừng đọc sách. Trong quá trình đọc, khi đọc tới nội dung khơi gợi ý tưởng, gây cảm động, hoặc kích thích truyền cảm hứng khiến bạn như được khai sáng, thì hãy “ngắt mạch điện”, lập tức ngừng đọc. Sau khi ngừng đọc sách thì hãy tự hỏi bản thân xoay quanh “điểm ngắt” này: Tại sao vừa rồi phần này lại khiến tôi như được khai sáng? Tôi có thể sử dụng điểm khai sáng này vào ba việc khác nhau không? Điểm khai sáng này có kiến thức nào tương tự không? Tóm lại là ngừng lại khi đọc đến phần gây ấn tượng sâu sắc nhất đối với bạn, khiến bạn kích thích tư tưởng hoặc tình cảm, hãy nắm chặt lấy nội dung này, rồi liên hệ, áp dụng thực hành luôn trong thực tế, bạn sẽ có được thu hoạch lớn nhất. Những nội dung khác có thể tạm gác qua một bên.
saving score / loading statistics ...