Text Practice Mode
Chuyện tàu đêm và cô gái tóc tím
created Dec 29th 2024, 10:48 by QuangTrungPham
1
490 words
23 completed
4.5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Trong một đêm mưa tầm tã, một chuyến tàu chậm rãi lăn bánh trên những đường ray bóng loáng. Bên trong toa tàu, ánh đèn vàng dịu nhẹ tạo nên một không gian ấm cúng giữa tiết trời lạnh lẽo. Ở một góc nhỏ, có một cô gái trẻ đang say sưa đọc một cuốn sách dày cộp. Mái tóc tím nhạt của cô buông xõa, phủ kín những trang sách.
Cô gái tên là Hà. Hà là một họa sĩ trẻ, đang trên đường đến một thành phố biển xa xôi để tìm cảm hứng cho những bức tranh của mình. Cả cuộc đời Hà gắn liền với những mảng màu sắc tươi sáng, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn cô lại luôn ẩn chứa một nỗi buồn man mác.
Hà nhìn ra cửa sổ, những hạt mưa rơi tí tách trên kính, vẽ nên những đường nét kỳ lạ. Cô nghĩ về cuộc sống của mình, về những ước mơ, những hoài bão mà cô đã từng ấp ủ. Có lúc, Hà cảm thấy lạc lõng và cô đơn giữa dòng đời xô bồ. Nhưng rồi, cô lại tự nhủ rằng, mình phải cố gắng sống thật tốt, để không phụ lòng những người yêu thương mình.
Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn bay những trang sách của Hà. Cô vội vàng nhặt chúng lên, nhưng có một trang đã bị gió cuốn đi đâu mất. Hà tiếc nuối nhìn theo trang giấy bay xa, trong lòng cảm thấy hụt hẫng.
Lúc này, một chàng trai ngồi đối diện với Hà lên tiếng: “Để tôi giúp cô tìm.” Nói rồi, chàng trai đứng dậy và đi ra ngoài. Một lúc sau, anh quay trở lại, trên tay cầm trang giấy mà Hà vừa đánh mất.
Hà cảm ơn chàng trai và bắt đầu trò chuyện. Chàng trai tên là Minh, một nhà văn trẻ đang trên đường đi công tác. Cả hai có rất nhiều điểm chung, họ đều yêu thích nghệ thuật, thích đọc sách và thích ngắm nhìn những vẻ đẹp của cuộc sống.
Trong suốt cuộc hành trình, Hà và Minh đã có những giờ phút thật vui vẻ bên nhau. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện về cuộc sống, về những ước mơ và những hoài bão của mình. Hà cảm thấy mình không còn cô đơn nữa.
Khi tàu đến ga, Hà và Minh tạm biệt nhau. Họ hứa sẽ giữ liên lạc và cùng nhau tạo ra những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời.
Trở lại thành phố biển, Hà bắt đầu vẽ. Những bức tranh của cô trở nên sống động và đầy màu sắc hơn bao giờ hết. Hà cảm ơn cuộc đời đã mang đến cho cô những điều tuyệt vời như thế. Cô biết rằng, mình sẽ không bao giờ quên chuyến tàu đêm và người bạn đồng hành đặc biệt của mình.
Cô gái tên là Hà. Hà là một họa sĩ trẻ, đang trên đường đến một thành phố biển xa xôi để tìm cảm hứng cho những bức tranh của mình. Cả cuộc đời Hà gắn liền với những mảng màu sắc tươi sáng, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn cô lại luôn ẩn chứa một nỗi buồn man mác.
Hà nhìn ra cửa sổ, những hạt mưa rơi tí tách trên kính, vẽ nên những đường nét kỳ lạ. Cô nghĩ về cuộc sống của mình, về những ước mơ, những hoài bão mà cô đã từng ấp ủ. Có lúc, Hà cảm thấy lạc lõng và cô đơn giữa dòng đời xô bồ. Nhưng rồi, cô lại tự nhủ rằng, mình phải cố gắng sống thật tốt, để không phụ lòng những người yêu thương mình.
Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn bay những trang sách của Hà. Cô vội vàng nhặt chúng lên, nhưng có một trang đã bị gió cuốn đi đâu mất. Hà tiếc nuối nhìn theo trang giấy bay xa, trong lòng cảm thấy hụt hẫng.
Lúc này, một chàng trai ngồi đối diện với Hà lên tiếng: “Để tôi giúp cô tìm.” Nói rồi, chàng trai đứng dậy và đi ra ngoài. Một lúc sau, anh quay trở lại, trên tay cầm trang giấy mà Hà vừa đánh mất.
Hà cảm ơn chàng trai và bắt đầu trò chuyện. Chàng trai tên là Minh, một nhà văn trẻ đang trên đường đi công tác. Cả hai có rất nhiều điểm chung, họ đều yêu thích nghệ thuật, thích đọc sách và thích ngắm nhìn những vẻ đẹp của cuộc sống.
Trong suốt cuộc hành trình, Hà và Minh đã có những giờ phút thật vui vẻ bên nhau. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện về cuộc sống, về những ước mơ và những hoài bão của mình. Hà cảm thấy mình không còn cô đơn nữa.
Khi tàu đến ga, Hà và Minh tạm biệt nhau. Họ hứa sẽ giữ liên lạc và cùng nhau tạo ra những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời.
Trở lại thành phố biển, Hà bắt đầu vẽ. Những bức tranh của cô trở nên sống động và đầy màu sắc hơn bao giờ hết. Hà cảm ơn cuộc đời đã mang đến cho cô những điều tuyệt vời như thế. Cô biết rằng, mình sẽ không bao giờ quên chuyến tàu đêm và người bạn đồng hành đặc biệt của mình.
saving score / loading statistics ...