eng
competition

Text Practice Mode

Dịch Seneca (15): Về việc tập luyện: Cơ bắp và tâm trí Andy Luong- Spiderum- P2

created Jul 23rd, 02:48 by Trà Phạm


1


Rating

779 words
8 completed
00:00
Đồng thời, bạn cũng nên luyện một chút về giọng nói của mình, nhưng làm ơn xin đừng luyện với thang âm giai điệu, hay luyện nốt thấp cao. Tại sao, thể sau đó bạn lại muốn học lớp đi đứng! Một khi bạn đồng ý bắt đầu với họ, những người kiếm ăn bằng việc nghĩ ra những trò mới, bạn sẽ phải giật mình thấy mình cùng với những người đo bước của bạn, nhìn cách bạn nhai, họ sẽ tiếp tục lấy tiền của bạn một cách liêm sỉ như vậy khi nào sự kiên nhẫn nhẹ dạ của bạn còn cho phép.  
"Ờ, vậy phải chăng tôi cần bắt đầu luyện giọng ngay với việc hét lên từ phổi?" Không. Một cách tự nhiên hãy lên giọng theo các cấp bậc, thực tế, ngay cả trong những vụ tranh cãi hay kiện tụng, người ta cũng thường bắt đầu với giọng trao đổi trò chuyện rồi từ từ mới lên giọng. Không ai ngay lập tức hét vào tai cử tọa hay đám đông: “Mọi người, hãy giúp tôi! Hãy đồng ý với tôi!” khi sự việc mới bắt đầu. Vậy nên, mặc kệ sự mong muốn thuyết phục thôi thúc bạn lên giọng như thế nào đi chăng nữa, hãy tiếp cận một cách chiến thuật, lúc mạnh mẽ lúc nhẹ nhàng, giọng bụng của bạn sẽ dần bắt nhịp cảm giác được hơi thở. Tương tự, khi bạn trầm giọng, đừng để ngưng một cách quá đột ngột, hãy trầm giọng một cách từ từ. chỉ những nhà quê thô kệch mới đột ngột hét lên cái rồi im bặt thôi, một cách hành xử cho thấy sự thô lỗ vụng về. Nói chung, mục đích thực sự của ta không phải luyện cho giọng nói, dùng giọng nói để luyện tập chỉ sự vận động các sự hài hòa trong điều khiển giọng).
Tôi đã cho bạn kha khá bài tập. vậy, đây phần thưởng:
"Một cuộc sống ngờ nghệch thì không biết trân trọng luôn sợ hãi, luôn hướng đến tương lai".
Ai nói vậy? bạn hỏi. Vẫn ông ta thôi, Epicurus.  
Nhưng thế nào một cuộc sống ngờ nghệch? phải của Baba Ision? Không, chính cuộc sống của chúng ta đấy. Sự tham lam quáng cuốn ta vào những thứ hại chắc chắn không bao giờ thỏa mãn bản thân. Nếu thứ thể khiến ta hài lòng, đã đó rồi. Chúng ta không bao giờ nghĩ sẽ thoải mái như thế nào nếu không yêu cầu hay mong đợi bất cứ thứ gì. Hay sẽ hạnh phúc thế nào một người không phải phụ thuộc vào may mắn để hoàn thiện đời mình.
vậy, hãy nhắc nhở bản thân mình, về những thứ bạn đã đạt được. Khi bạn nhìn bao nhiêu người ngoài kia vị trí cao hơn bạn, nghĩ đến bao người thấp hơn. Nếu bạn muốn cảm thấy biết ơn Chúa cuộc sống, nghĩ đến bao nhiêu người bạn đã vượt qua. Nhưng, thực sự thì sao phải nghĩ về người khác? Bạn đã vượt qua chính mình.
Hãy đặt ra các giới hạn bạn thậm chí không muốn vượt qua ngay cả khi bạn thể. Chí ít hãy từ bỏ những thứ đồ nguy hiểm chỉ kim cương đá quý, những thứ hiếm trên đời). Chúng trông hấp dẫn hơn với những người đang thèm muốn chúng thay những người đã được chúng. Nếu bất cứ giá trị từ chúng, thì sớm hay muộn bạn cũng phải thỏa mãn, nhưng đây, ta chỉ “càng uống càng khát” thôi. Tương tự, hãy tránh xa những thứ đồ trang sức lòe loẹt chỉ để show off. không chắc chắn may mắn, nên tại sao tôi phải cầu mong được những thứ xa hoa, thay kiềm chế bản thân khỏi mong muốn chúng? thực ra tại sao tôi lại phải thèm muốn chúng chứ? Tôi sẽ chất đầy những thứ xa hoa ấy, quên mất sự mong manh của cuộc đời? Tại sao phải cày cuốc vỡ mặt để được những thứ như vậy? Bạn thấy đấy, hôm nay ngày cuối cùng của tôi, hoặc nếu không phải cuối cùng, thì cũng rất gần rồi.
Tạm biệt!

saving score / loading statistics ...