eng
competition

Text Practice Mode

TUỔI THƠ DỮ DỘI - PHÙNG QUÁN (3)

created Dec 5th 2023, 13:27 by Hương Trà


0


Rating

451 words
0 completed
00:00
 
2.
 
Anh chỉ huy thổi một hồi còi dài, cắt đứt tiếng thì thào bàn tán. Anh đứng nghiêm, nói:
 
- Anh báo trước để các em biết, khoa mục tập hôm nay hơi khó, đòi hỏi các em phải gan dạ, bình tĩnh. - Anh cao giọng hỏi to. - Trong đội ta em nào chưa biết bơi, đưa tay lên anh xem?
 
Không một đứa nào giơ tay. Trẻ con sinh ra lớn lên bên bờ sông Hương, không biết bơi lặn chuyện hiếm.
 
- Tốt lắm. - Anh gật đầu. - Khoa mục tập hôm nay nhảy từ trên thành cầu xuống sông. - Anh đưa tay chỉ lên cái thành cầu sắt sơn đen, ngay phía trên đầu bọn trẻ.
 
Cả đội nhìn theo tay anh chỉ. Tất cả cùng rụt vai, lắc đầu lưỡi:
 
- Đội trưởng chơi khoa mục ni coi bộ gay go đây!
 
- Cao đến ba mét chứ không ít!
 
- Ba mét răng được! Xoàng xoàng cũng phải năm mét!
 
Bọn trẻ nhớn nhác hết nhìn xuống sông lại nhìn lên thành cầu, ước lượng chiều cao sắp phải nhảy.
 
Cả đội nhảy qua các bậc đá xây, chạy lên cầu. Vẫn không quên nghịch ngợm, chúng dẫm chân thật mạnh, làm cho ván cầu kêu rầm rầm.
 
Mưa phùn đã tạnh, nhưng gió lạnh vẫn thổi từng cơn không ngớt. Bọn trẻ cởi áo quần vắt lên thành cầu. Tất cả rét run, nổi hết da gà. Chúng đứng nép sát vào nhau, miệng xuýt xoa như ăn ớt, hai tay vòng lên ôm cổ, lưng cong lại như lưng tôm.
 
Đội trưởng trèo đứng lên cái cột tông giữa cầu, quay lại nhìn cả đội, nghiêm mặt nói:
 
- Tất cả các em đứng thẳng lên! Bỏ hai tay ra khỏi cổ. Hiên ngang lên anh xem nào? Đàng hoàng những Vệ Quốc Quân sắp ra trận giết giặc cứu nước sợ gió, sợ lạnh à! Thế thì trước bom đạn như mưa của giặc, các em sẽ còn sợ đến mức nào? Các em muốn mang tiếng những chiến hèn nhát không?
 
- Không ạ! Không ạ! - Cả đội nhao nhao trả lời. Tất cả lập tức đứng thẳng người, miệng thôi xuýt xoa. đứa còn làm bộ hiên ngang, ngực ưỡn ra, bụng thót lại, tay khuỳnh khuỳnh chống nạnh. Nhìn bộ điệu chúng, anh chỉ huy mặt đang nghiêm thế phải bật phì cười. Anh rất hiểu, đối với các chiến nhỏ tuổi của mình, không lời động viên nào hiệu quả bằng chạm đến lòng tự trọng. Anh nói tiếp:
 
- Khoa mục hôm nay tuy khó nhưng các em phải gắng tập cho được. Trong hoàn cảnh địa hình chiến đấu của thành phố Huế chúng ta, rất thể các em sẽ gặp trường hợp phải nhảy từ những vị trí rất cao xuống sông. Do đó, chúng ta cần phải tập trước cho quen. Các em chú ý, xem anh nhảy thị phạm rồi các em tiếp tục nhảy theo sau.
 
Anh quay mặt ra sông, đứng thẳng tắp trên cột trụ như pho tượng trên bệ, hai cánh tay đưa thẳng trước mặt, đôi cẳng chân vạm vỡ săn chắc những bắp thịt, khẽ nhún nhún rất dẻo. Anh tung người lên cao. Thân hình anh như một mũi tên bay chênh chếch xuống sông, cắp phập vào làn nước xanh ngăn ngắt, lăn tăn gợn sóng. Cả đội chồm hết lên thành cầu nhìn theo. Chúng chặc chặc lưỡi trầm trồ:
 
- Đội trưởng "lông-giông" 2 tuyệt đẹp bay hè!
 
- Còn phải nói trước đây anh từng làm "săm-pi-ông" 3 bơi của Huế mình mà!
 
Dưới sông, đội trưởng đã trồi đầu khỏi mặt nước. Anh đưa tay vuốt vuốt mặt, nhìn lên cầu giục:
 
- Nào các em nhảy đi! Em nào bị chuột rút đã anh cứu.
 
Bọn trẻ đứa nọ đùn đứa kia:
 
- Cậu nhảy trước đi!
 
- Thì cậu nhảy trước đi!
 
- Thành cầu chật ri đứng nhảy một lần răng được!
 
Nhưng rồi chẳng đứa nào dám nhảy trước. Mấy đứa trèo lên thành cầu lại tụt xuống, lưỡi:
 
- Ngợp quá! Cứ như đứng trên nóc lầu chợ Đông Ba nhảy xuống ấy!
 
- Đội trưởng bày ra chi ra cái khoa mục gay go ri không biết!
 
- ra, ra! - Cái thằng bộ mặt liến láu ban nãy trêu chọc Hoà-đen đưa tay gạt các bạn ra hai bên, làm điệu bộ hăng hái trèo lên thành cầu. - Không cậu dám nhảy thì để tớ nhảy trước cho coi, rồi gắng bắt chước nghe! Khó cóc chi cứ kêu khó!
 
- A, a, anh Tư-dát lại dám xung phong nhảy trước! Chuyến ni e trời sập cái rầm mất thôi. - Cả đội reo ầm lên.
 
- Anh Tư-dát chuyến ni nhảy được, nhất định tụi mình phải đổi tên Tư-gan.
 
- Nhưng gan chi mới được chứ?
 
- Gan thỏ!
 
Mặc cho các bạn trêu chọc, Tư-dát mặt vẫn phớt tỉnh. đã đứng thẳng lên được trên cái trụ đội trưởng vừa đứng, hai đầu gối va nhau lập cập. nói với các bạn, đầu không ngoái lại:
 
- Anh em mở to mắt coi tài lão gia!
 
Tư-dát làm điệu bộ in hệt đội trưởng. Hai tay cũng đưa thẳng ra đằng trước, bộ giò như hai ống sậy cũng nhún nhún khá dẻo. Nhưng đội trưởng chỉ nhún vài cái, còn thì nhún liền hàng chục cái, làm các bạn nhìn theo hoa cả mắt.
 
Tư-dát bất thình lình to.
 
- Hai... ba! Này!
 
dõng dạc đến nỗi làm cho cả đội tưởng đang lao xuống sông. Nhưng bất ngờ ngồi thụp xuống cột cầu, nghẹo đầu, méo mồm, trợn mặt làm trò hề. Cả đội bị mắc lỡm ôm bụng cười bò. Hình như cả đội đã quá quen với những trò đùa của Tư-dát.
 
Đội trưởng chạy lên cầu, hỏi to:
 
- Em nào dám xung phong nhảy trước làm gương cho cả đội anh xem nào?
 
Cả đội thin thít đưa mắt nhìn nhau. Cái vinh dự "nhảy trước làm gương cho cả đội" xem ra đứa nào cũng thèm. Nhưng cứ nhìn từ thành cầu xuống sông, cặp chúng đã bủn rủn.
 
Đội trưởng gặng hỏi:
 
- Không em nào dám nhảy à?
 
- Dạ em! Em xin nhảy!
 
Cả đội quay lại. Thật không ngờ. "Em xin nhảy" lại chính thằng lạ hoắc chui bừa vào hàng ngũ đội lúc nãy. Nãy giờ vẫn chưa chịu đi lén trèo lên cầu, đứng co ro lề cầu bên kia, theo dõi buổi tập.
 
Với vẻ sợ sệt, lo lắng, vừa nói vừa hấp tấp bước sang lề cầu bên nay. Không đợi đội trưởng đồng ý hay không, bíu tay trèo phắt lên thành cầu.
 
- Ai mượn cũng làm trạng!...
 
- Tau đố dám nhảy!
 
- Chắc lại nhảy kiểu Tư-dát chớ chi!
 
Như không thèm để ý đến tiếng xào khích bác của cả đội, đứng thẳng trên thành cầu, quay lại nói với đội trưởng, giọng khẩn khoản:
 
- Em nhảy được, anh cho em đội với anh hỉ!
 
Nghe giọng nói nhìn vẻ mặt nó, cả đội liền hiểu ngay sẽ nhảy thật! Chúng bỗng thấy xấu hỏ tự ái ghê gớm. Để cho một thằng không biết từ xỉnh nào chui ra, đòi nhảy trước làm gương thì thật xấu hổ cho cả đội!
 
Còn thằng không kịp biết đội trưởng ưng thuận hay không, quay mặt luôn ra sông, nhún khẽ hai chân một cái, bay thẳng xuống sông. Đội trưởng buột miệng khen:
 
- Chú này nhảy khá lắm!
 
- Ui trời! - Nhiều tiếng kêu sửng sốt. - nhảy vẫn để nguyên cả quần áo tề!
 
Mặt sông xanh biếc. Lăn tăn sóng, đón lấy nó, nhẹ nhàng, thân thuộc, chứ không ầm ĩ như đón những anh mới tập nhảy. Thân hình uốn cong, luồn sâu xuống nuớc nổi lên rất nhanh. lắc lắc đầu giũ nước, khoát tay bơi lượn vòng, ngửa mặt nhìn lên cầu bất ngờ toét miệng cười. Cả đội ức quá, đau giẫy lên như bất thình lình bị ai quất roi mây vào mông.
 
Thế quên hết sợ hãi chẳng cần ai dục, chúng ào ào trèo lên thành cầu thi nhau hét to:
 
- Hai.. ba... này! - Rồi lao ầm ầm xuống sông.
 
Trên cầu lúc này chỉ còn trơ lại một mình Tư-dát. Vẻ liến láu đã biến đi đâu hết. hết nhìn xuống sông lại nhìn lên thành cầu, điệu bộ luống cuống như mắc tóc. Đội trưởng nhìn mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi:
 
- Thế nào? Chẳng lẽ em định đeo mãi cái tên Tư-dát sao?
 
Tư-dát vụt đứng thẳng người, nhìn đội trưởng nói to:
 
- Dạ không! Lần này em nhất định đổi được cái tên Tư-gan-cóc-tía! Rồi trèo phắt lên thanh cầu.
 
chẳng cần nhún nhiếc hết, nhắm mắt nhắm mũi, nhảy bừa xuống sông.
 
Bọn trẻ đang bơi lội ì oạp, nhau tránh dạt ra hai bên để Tư-dát khỏi nhảy trúng lên đầu. Chúng reo vang cả mặt sông:
 
- A... a... Anh Tư-dát nhảy dù! Anh Tư-dát nhảy dù!
 
Tư-dát nhảy không chúc đầu hai chân xuống trước. rơi đánh ùm như quẳng xuống sông cả hòn đá tảng. Nước vọt lên đến gần thành cầu. chìm nghỉm khá lâu mới thấy nổi lên. Các bạn bơi xúm lại quanh nó, mừng rỡ nói:
 
- Ui chao! Cậu làm tụi tớ hết cả hồn... Tưởng cậu đứt hơi luôn dưới đó.
 
Tư-dát thở lấy thở để, khạc khạc nước, hổn hển nói:
 
- Vừa lặn xuốn đáy sông tớ gặp ngay một anh gáy to bằng hai bàn tay xoè. Anh ta lượn qua trước mặt tớ, quệt cả đuôi trán. Tớ rượt theo chụp luôn. Chụp năm sáu liền, một trúng đuôi, một trúng vây, hai trúng đầu! Rứa anh ta vùng thoát được hết! Tiếc quá, không thì trưa ni đội ta được bữa cháo lu bù.
 
Nhiều đứa bị sặc nước phì cười
 
 
  

saving score / loading statistics ...