Text Practice Mode
truyện ngắn ngôn tình
created Apr 4th 2022, 11:17 by MinhLun
1
2209 words
6 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
1. 16 tuổi, cô tỏ tình với anh, anh từ chối, sau khi tốt nghiệp, ai nấy đều bận rộn với công việc của chính mình. Họ đã trải qua những mối tình khác nhau. Năm 26 tuổi, giữa biển người, anh cầu hôn cô. Cô hỏi anh, khi ấy sao anh lại công đồng ý. Anh nói, anh muốn là mái ấm của em, chứ không phải là mối tình đầu. Bây giờ chúng ta mới hiểu thế nào là tình yêu.
2. Trên lễ đường, "Chú rể có điều gì muốn nói với cô dâu không?" Người chủ trì hôn lễ nói. "Đầu tiên, anh muốn cảm ơn bố mẹ em, đã sinh ra một người con gái hoàn mỹ như em và giao cho anh. Tiếp theo, anh muốn cảm ơn bạn trai cũ của em, nếu không phải người đó, sao anh có thể gặp được em. Cuối cùng, anh muốn cảm ơn em, cô dâu yêu quý của anh, cảm ơn em đã cho anh cơ hội ở bên em cả đời." Anh đã trả lời mà không hề do dự.
3. Bạn nam xách túi đi vào cổng trường, bị bạn nữ chặn lại. Bạn nữ nói, bạn học, thẻ học sinh của cậu đâu. Bạn nam vòng qua bạn nữ, nói không mang. Bạn nữ chạy theo, cho hỏi bạn học lớp nào? Bạn nam đã trả lời. Bạn nữ nhìn bóng lưng của bạn nam, nói, cuối cùng đã biết cậu học lớp nào rồi.
Cách đó xa xa, bạn nam lấy thẻ ra khỏi túi, đeo nó lên cổ.
4. Cái nhẫn có viên kim cương nho nhỏ của vợ bị trộm rồi. Nhưng vợ lại vui vẻ nói với tôi: may là năm ngoái đem nhẫn thật đi cầm để trả tiền viện phí cho mẹ, nếu không thì đau lòng chết mất! Tôi nói: Bao năm nay, vì lấy anh mà em phải chịu thiệt thòi nhiều, ngay cả của hồi môn duy nhất cũng không giữ được. Cô nói: Đừng nói lung tung, có anh và con ở bên cạnh, em không khổ. Nửa đêm tỉnh dậy, tôi đã giấu vợ đem tờ giấy chuộc năm ngoái ném xuống bồn cầu xả đi.
5. Anh và cô ở bên nhau, cô chẳng bao giờ nói lý, việc gì cũng trách anh, anh lại luôn thừa nhận, lần nào cũng nói, "đúng, đúng, đúng, lỗi tại anh." Lần nào, cô cũng đắc ý. Một hôm, bạn bè hỏi anh "Rõ ràng là cô ấy vô lý, sao cậu còn nhượng bộ?" Anh cười nói "Cô ấy không nói lý, chứng tỏ cô ấy yêu mình." Có những lúc, phụ nữ không chịu nói lý, là bởi vì quá yêu bạn.
6. Anh thích cô, nhưng lại không biết tâm ý của cô, anh lặng lẽ nhìn cô, mở miệng nói "Anh muốn bắt đầu cuộc sống mới, anh không muốn lỡ mất em". Cô cười nói "Hãy làm bạn đi." Anh chỉ có thể đồng ý. Một tháng sau, cô nói "Không biết tại sao, thấy anh cười đùa với cô gái khác, tim em đau lắm." Anh chiều chuộng nói "Vậy mình hãy bắt đầu đi". Câu chuyện bắt đầu từ đây, bắt đầu từ tình yêu.
7. Năm đó, họ học cấp ba. Cùng học một trường, nhưng một người ban tự nhiên, một người ban xã hội. Một hôm, giống như bình thường anh đi học giờ tự học buổi sáng, bất ngờ thấy bóng dáng cô. Thì ra cô đã chuyển tới ở tầng dưới nhà anh. Từ lúc đó, anh lại đợi đi học vào giờ tự học buổi chiều, như vậy anh có thể đi ở phía sau cô. Cứ như vậy, kỳ thi đại học kết thúc, mà anh vẫn chưa tỏ tình. Còn cô, vẫn luôn đợi anh.
8. Sáng nay cãi nhau với chồng, vừa tức vừa buồn, vừa khóc vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra khỏi nhà, sau đó lúc đang lấy túi đặt bên giường, anh chồng đang nằm trên giường chợt lấy chân kẹp eo tôi lại, dùng hết sức mà không tách ra được, sau đó còn nói: "Em cứ đi đi, anh không cản em!". Tôi chỉ có thể ngồi ở giường mà khóc, không biết bao lâu sau, chồng nói: "Em đừng đi nữa, có được không, anh kẹp cả nửa tiếng giờ chân chuột rút đây này!" Không biết tại sao tôi đã tha thứ cho anh rồi.
9. Cùng làng có một người anh, lúc nào cũng bắt nạt cô, không có việc xấu nào là không làm. Thời niên thiếu, người anh đó bắt đầu bảo vệ cô, ai bắt nạt cô, anh là người đầu tiên dơ nắm đấm. Ở nông thôn thường cưới xin sớm, kỳ thi đại học kết thúc anh liền cưới cô, sau đó lên thành phố học đại học. Cô nhớ anh, lên thành phố tìm anh, nhận ra mình quá giản dị sợ làm anh mất mặt, nói với bạn cùng phòng anh mình là em gái của anh. Bạn anh cười ha ha nói. "Lòe ai chứ, chồng em nhắc đến em suốt." Mà từ đằng xa, có một người ngại ngùng đang đi về phía cô.
10. Cô và anh nên duyên vì sở thích leo núi. Về sau, có một lần đang leo núi thì gặp một trận tuyết lở, bụng đói cồn cào, anh cắt thịt từ người mình cho cô ăn đỡ đói, anh nói: "Nếu em không ăn, anh còn thấy đau hơn cả cắt thịt đấy." Cô vừa khóc vừa ép mình ăn. May mà đội cứu hộ đến trợ giúp kịp thời, nhưng anh đã mất một cánh tay. Người ta hỏi anh lấy đâu dũng khí mà tự cắt tay mình như thế. Anh nói: "Cánh tay và mạng sống cái nào quan trọng hơn?" Không ai biết rằng "mạng sống" mà anh nói tới là chỉ cô. Cô là mạng sống của anh.
11. Họ quen nhau qua xem mắt. Sau khi kết hôn, anh vẫn ham chơi, cô cũng chẳng bận tâm. Một hôm anh cùng bạn bè tới quán bar tán gái, cả trai cả gái tụ tập lại với nhau, khi ấy cô đang đi chơi với đồng nghiệp thì bắt gặp. Bạn bè anh thấy thế thì mặt biến sắc, sợ cô phát cáu. Ai biết cô chỉ cười mà vỗ vai anh: Cô bé tóc dài kia trông được lắm, nhưng lo là, mình còn sắp có em bé đấy. Nói xong đang định đi thì bị anh kéo lại: khó khăn lắm mới chọn được chỗ để em trông thấy, em không thể ghen như thế chứ!
12. Có người hỏi họ: "Thế nào mới được coi là hạnh phúc?" Anh nắm tay cô và nói: "Mỗi sáng, cùng ăn sáng, rồi tôi đưa cô ấy đi làm; buổi trưa thì cùng nhau ăn cơm, tối thì cùng nhau đi chợ mua đồ ăn, cùng nhau mặc cả, rồi cùng về nhà nấu cơm ăn, xem TV, rồi tắm rửa đi ngủ.""Hết rồi ư...""Mỗi ngày cậu được ở bên người mình yêu còn không hạnh phúc ư? Còn cần gì nữa?"
13. Anh đã thích người khác rồi, thế nên, họ đã chia tay. Sau khi chia tay, cô không khóc không làm ầm ĩ, không đòi tự tử, mà lại lấy việc giúp người làm niềm vui làm lẽ sống. Về sau, cô trở thành một người làm từ thiện nổi tiếng, trong một cuộc phỏng vấn, phóng viên hỏi cô: "Lúc trước, tại sao chị lại chọn con đường làm từ thiện?" Cô nghĩ rồi nói: "Để tích đức hành thiện cho người mà tôi yêu nhất đời này, cũng là để kiếp sau tôi có thể được gặp lại anh trong biển người mênh mông, tích thiện duyên."
14. Sau khi chia tay cô cố gắng điên cuồng. Bốn năm, đứng đầu ngành, đảng viên, khiêu vũ, ghi ta. Cô cố gắng để biến mình thành một người ưu tú. Cô nói, như vậy, tôi có thể kiêu ngạo khi gặp anh. Tháng 3, trời xuân ấm áp muôn hoa đua nở, cô vượt qua nửa thành phố lớn để đi về phía anh. Đứng từ phía xa nhìn bóng lưng anh, trong khoảnh khắc lấy hết dũng khí để gọi tên anh, chợt không nhớ nổi tên anh. Thì ra, trong thời gian em cố gắng để yêu anh, em đã quên anh rồi.
15. 6 tuổi, anh hôn trộm cô, bị cô đánh. 12 tuổi, anh trộm thư tình của cô, bị cô mắng. 24 tuổi, anh trộm đêm đầu tiên của cô, bị cô hận. 36 tuổi, anh trả lại cô một trái tim, cô khóc nói đồ khốn. 48 tuổi, khi đọc sách cô tìm thấy lời nhắn của anh. "Xin lỗi, anh chỉ muốn trộm hạnh phúc cho em!"
16. Họ đã chia tay. Cô ngồi bên máy tính xem phim. Chuông điện thoại bỗng kêu lên, cô nhấn nút nghe, nhàn nhạt mở miệng: "A lô?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc: "A lô, hôm nay anh gọi điện tới là vì hôm nay là 5.20". Cô ngây ngốc chốc lát: "ừm". "Ừm, vậy anh gác máy đây." "Ừm..." Sau khi gác máy, cô nhìn điện thoại và cười.( 5.20, tức ngày 20 tháng 5, trong tiếng Trung 520 đọc gần giống "anh yêu em" hoặc "em yêu anh"... đại loại là người nói yêu người nghe, :v :v :v, vì thế mà 520 cũng mang nghĩa này luôn.)
17. Họ rất yêu đối phương, nhưng lại vì một hiểu lầm mà chia tay. Không ai nói với ai lời nào, nhưng lại đợi đối phương cúi đầu trước. Chỉ là, tuổi trẻ bướng bỉnh, không ai chịu thỏa hiệp. Bố mẹ anh đã có tuổi, ép anh phải lập gia đình. Anh bất lực, đành phải thỏa hiệp. Trong hôn lễ, cô cười nói: "Chúc mừng." rồi nâng ly rượu và uống cạn, nhưng nước mắt lại rơi đẫm mặt. Ba năm sau, mẹ giới thiệu đối tượng cho cô, cô cũng không phản đối, nghe theo ý mẹ.
18. Anh thích cô, cô thích anh, khi đó họ còn là học sinh trung học. Tình yêu của họ bị công khai, giáo viên và phụ huynh đều biết. Giáo viên nói, "Các em còn nhỏ, lên chú trọng việc học." Bố mẹ nói, "Con mới tí tuổi đầu đã yêu đương, việc học của con thì sao?" Họ kiên định nắm tay nhau, thề thốt với người lớn, "Cho dù có bao nhiêu người phản đối, chúng con cũng sẽ không chia tay."
19. Anh rất ưu tú, còn cô lại có rất nhiều khuyết điểm. "Có người yêu tốt như thế, cậu không định thay đổi bản thân ư?" Cô cười mà không đáp, anh cũng cười. Có người hỏi anh, "Cậu ưu tú như thế, tại sao không yêu cầu cô ấy thay đổi thói quen xấu của mình?" Anh nói, "Nếu thay đổi thì không còn là cô ấy nữa." Về sau, vì sự xúc động của cô mà anh gặp tai nạn xe cộ. Cô khóc bên giường bệnh, "Có phải em sai rồi không, em thật sự phải thay đổi đúng không?" Anh cười và lắc đầu.
20. Anh là thiên thần, cô là ác quỷ, họ tình cờ gặp gỡ và yêu nhau. Nhưng vì thân phận của mình, cô chỉ có thể lau nước mắt mà bỏ đi. Đến một ngày, cô nghe nói có một thiên thần đã đánh mất đi đôi cánh mà bị đày xuống địa ngục. Cô sợ hãi, lẽ nào là anh ấy? Đến trước cửa địa ngục, cô choáng váng, đúng là anh thật! Anh cũng thấy cô, khi này cũng đã là ác quỷ, anh liền đi về phía cô. Cô khóc to: "Tại sao?" Anh dịu dàng xoa đầu cô, lau nước mắt cho cô, cười nói: "Vì em, anh nguyện cắt bỏ đôi cánh của mình, đổi một đời vì em.
21. Anh đã rời bỏ cô, trước mặt người khác cô không khóc không gây sự. Chỉ là mỗi chiều cô đều lặng lẽ dựa vào tường ban công mà nghe nhạc, tai đeo headphone, nghe bài hát "Mười năm" của Trần Dịch Tấn, đầu óc như trống rỗng, mỗi lần nghe xong bài hát này cô đều gục xuống tự ôm lấy mình mà khóc to, bởi cô nhớ đây là bài hát mà anh thích nhất.
22. Một người bạn nói, "Các cậu xem này, anh yêu vừa tặng mình một cái nhẫn kim cương." Một người bạn khác nói, "Xì, anh yêu còn tặng tớ một căn nhà." Bạn hỏi cô, "Người yêu cậu thì sao?" Cô lắc đầu, nói anh bận. Cô không thể nói gì, bởi đúng là anh không tặng cô thứ gì quý giá cả. Về sau, anh tặng cô một cái nhẫn bình thường, nói "Lấy anh em nhé." Trong lễ cưới, bạn bè đều ngưỡng mộ cô, bởi họ vẫn chưa lấy chồng.
2. Trên lễ đường, "Chú rể có điều gì muốn nói với cô dâu không?" Người chủ trì hôn lễ nói. "Đầu tiên, anh muốn cảm ơn bố mẹ em, đã sinh ra một người con gái hoàn mỹ như em và giao cho anh. Tiếp theo, anh muốn cảm ơn bạn trai cũ của em, nếu không phải người đó, sao anh có thể gặp được em. Cuối cùng, anh muốn cảm ơn em, cô dâu yêu quý của anh, cảm ơn em đã cho anh cơ hội ở bên em cả đời." Anh đã trả lời mà không hề do dự.
3. Bạn nam xách túi đi vào cổng trường, bị bạn nữ chặn lại. Bạn nữ nói, bạn học, thẻ học sinh của cậu đâu. Bạn nam vòng qua bạn nữ, nói không mang. Bạn nữ chạy theo, cho hỏi bạn học lớp nào? Bạn nam đã trả lời. Bạn nữ nhìn bóng lưng của bạn nam, nói, cuối cùng đã biết cậu học lớp nào rồi.
Cách đó xa xa, bạn nam lấy thẻ ra khỏi túi, đeo nó lên cổ.
4. Cái nhẫn có viên kim cương nho nhỏ của vợ bị trộm rồi. Nhưng vợ lại vui vẻ nói với tôi: may là năm ngoái đem nhẫn thật đi cầm để trả tiền viện phí cho mẹ, nếu không thì đau lòng chết mất! Tôi nói: Bao năm nay, vì lấy anh mà em phải chịu thiệt thòi nhiều, ngay cả của hồi môn duy nhất cũng không giữ được. Cô nói: Đừng nói lung tung, có anh và con ở bên cạnh, em không khổ. Nửa đêm tỉnh dậy, tôi đã giấu vợ đem tờ giấy chuộc năm ngoái ném xuống bồn cầu xả đi.
5. Anh và cô ở bên nhau, cô chẳng bao giờ nói lý, việc gì cũng trách anh, anh lại luôn thừa nhận, lần nào cũng nói, "đúng, đúng, đúng, lỗi tại anh." Lần nào, cô cũng đắc ý. Một hôm, bạn bè hỏi anh "Rõ ràng là cô ấy vô lý, sao cậu còn nhượng bộ?" Anh cười nói "Cô ấy không nói lý, chứng tỏ cô ấy yêu mình." Có những lúc, phụ nữ không chịu nói lý, là bởi vì quá yêu bạn.
6. Anh thích cô, nhưng lại không biết tâm ý của cô, anh lặng lẽ nhìn cô, mở miệng nói "Anh muốn bắt đầu cuộc sống mới, anh không muốn lỡ mất em". Cô cười nói "Hãy làm bạn đi." Anh chỉ có thể đồng ý. Một tháng sau, cô nói "Không biết tại sao, thấy anh cười đùa với cô gái khác, tim em đau lắm." Anh chiều chuộng nói "Vậy mình hãy bắt đầu đi". Câu chuyện bắt đầu từ đây, bắt đầu từ tình yêu.
7. Năm đó, họ học cấp ba. Cùng học một trường, nhưng một người ban tự nhiên, một người ban xã hội. Một hôm, giống như bình thường anh đi học giờ tự học buổi sáng, bất ngờ thấy bóng dáng cô. Thì ra cô đã chuyển tới ở tầng dưới nhà anh. Từ lúc đó, anh lại đợi đi học vào giờ tự học buổi chiều, như vậy anh có thể đi ở phía sau cô. Cứ như vậy, kỳ thi đại học kết thúc, mà anh vẫn chưa tỏ tình. Còn cô, vẫn luôn đợi anh.
8. Sáng nay cãi nhau với chồng, vừa tức vừa buồn, vừa khóc vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra khỏi nhà, sau đó lúc đang lấy túi đặt bên giường, anh chồng đang nằm trên giường chợt lấy chân kẹp eo tôi lại, dùng hết sức mà không tách ra được, sau đó còn nói: "Em cứ đi đi, anh không cản em!". Tôi chỉ có thể ngồi ở giường mà khóc, không biết bao lâu sau, chồng nói: "Em đừng đi nữa, có được không, anh kẹp cả nửa tiếng giờ chân chuột rút đây này!" Không biết tại sao tôi đã tha thứ cho anh rồi.
9. Cùng làng có một người anh, lúc nào cũng bắt nạt cô, không có việc xấu nào là không làm. Thời niên thiếu, người anh đó bắt đầu bảo vệ cô, ai bắt nạt cô, anh là người đầu tiên dơ nắm đấm. Ở nông thôn thường cưới xin sớm, kỳ thi đại học kết thúc anh liền cưới cô, sau đó lên thành phố học đại học. Cô nhớ anh, lên thành phố tìm anh, nhận ra mình quá giản dị sợ làm anh mất mặt, nói với bạn cùng phòng anh mình là em gái của anh. Bạn anh cười ha ha nói. "Lòe ai chứ, chồng em nhắc đến em suốt." Mà từ đằng xa, có một người ngại ngùng đang đi về phía cô.
10. Cô và anh nên duyên vì sở thích leo núi. Về sau, có một lần đang leo núi thì gặp một trận tuyết lở, bụng đói cồn cào, anh cắt thịt từ người mình cho cô ăn đỡ đói, anh nói: "Nếu em không ăn, anh còn thấy đau hơn cả cắt thịt đấy." Cô vừa khóc vừa ép mình ăn. May mà đội cứu hộ đến trợ giúp kịp thời, nhưng anh đã mất một cánh tay. Người ta hỏi anh lấy đâu dũng khí mà tự cắt tay mình như thế. Anh nói: "Cánh tay và mạng sống cái nào quan trọng hơn?" Không ai biết rằng "mạng sống" mà anh nói tới là chỉ cô. Cô là mạng sống của anh.
11. Họ quen nhau qua xem mắt. Sau khi kết hôn, anh vẫn ham chơi, cô cũng chẳng bận tâm. Một hôm anh cùng bạn bè tới quán bar tán gái, cả trai cả gái tụ tập lại với nhau, khi ấy cô đang đi chơi với đồng nghiệp thì bắt gặp. Bạn bè anh thấy thế thì mặt biến sắc, sợ cô phát cáu. Ai biết cô chỉ cười mà vỗ vai anh: Cô bé tóc dài kia trông được lắm, nhưng lo là, mình còn sắp có em bé đấy. Nói xong đang định đi thì bị anh kéo lại: khó khăn lắm mới chọn được chỗ để em trông thấy, em không thể ghen như thế chứ!
12. Có người hỏi họ: "Thế nào mới được coi là hạnh phúc?" Anh nắm tay cô và nói: "Mỗi sáng, cùng ăn sáng, rồi tôi đưa cô ấy đi làm; buổi trưa thì cùng nhau ăn cơm, tối thì cùng nhau đi chợ mua đồ ăn, cùng nhau mặc cả, rồi cùng về nhà nấu cơm ăn, xem TV, rồi tắm rửa đi ngủ.""Hết rồi ư...""Mỗi ngày cậu được ở bên người mình yêu còn không hạnh phúc ư? Còn cần gì nữa?"
13. Anh đã thích người khác rồi, thế nên, họ đã chia tay. Sau khi chia tay, cô không khóc không làm ầm ĩ, không đòi tự tử, mà lại lấy việc giúp người làm niềm vui làm lẽ sống. Về sau, cô trở thành một người làm từ thiện nổi tiếng, trong một cuộc phỏng vấn, phóng viên hỏi cô: "Lúc trước, tại sao chị lại chọn con đường làm từ thiện?" Cô nghĩ rồi nói: "Để tích đức hành thiện cho người mà tôi yêu nhất đời này, cũng là để kiếp sau tôi có thể được gặp lại anh trong biển người mênh mông, tích thiện duyên."
14. Sau khi chia tay cô cố gắng điên cuồng. Bốn năm, đứng đầu ngành, đảng viên, khiêu vũ, ghi ta. Cô cố gắng để biến mình thành một người ưu tú. Cô nói, như vậy, tôi có thể kiêu ngạo khi gặp anh. Tháng 3, trời xuân ấm áp muôn hoa đua nở, cô vượt qua nửa thành phố lớn để đi về phía anh. Đứng từ phía xa nhìn bóng lưng anh, trong khoảnh khắc lấy hết dũng khí để gọi tên anh, chợt không nhớ nổi tên anh. Thì ra, trong thời gian em cố gắng để yêu anh, em đã quên anh rồi.
15. 6 tuổi, anh hôn trộm cô, bị cô đánh. 12 tuổi, anh trộm thư tình của cô, bị cô mắng. 24 tuổi, anh trộm đêm đầu tiên của cô, bị cô hận. 36 tuổi, anh trả lại cô một trái tim, cô khóc nói đồ khốn. 48 tuổi, khi đọc sách cô tìm thấy lời nhắn của anh. "Xin lỗi, anh chỉ muốn trộm hạnh phúc cho em!"
16. Họ đã chia tay. Cô ngồi bên máy tính xem phim. Chuông điện thoại bỗng kêu lên, cô nhấn nút nghe, nhàn nhạt mở miệng: "A lô?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc: "A lô, hôm nay anh gọi điện tới là vì hôm nay là 5.20". Cô ngây ngốc chốc lát: "ừm". "Ừm, vậy anh gác máy đây." "Ừm..." Sau khi gác máy, cô nhìn điện thoại và cười.( 5.20, tức ngày 20 tháng 5, trong tiếng Trung 520 đọc gần giống "anh yêu em" hoặc "em yêu anh"... đại loại là người nói yêu người nghe, :v :v :v, vì thế mà 520 cũng mang nghĩa này luôn.)
17. Họ rất yêu đối phương, nhưng lại vì một hiểu lầm mà chia tay. Không ai nói với ai lời nào, nhưng lại đợi đối phương cúi đầu trước. Chỉ là, tuổi trẻ bướng bỉnh, không ai chịu thỏa hiệp. Bố mẹ anh đã có tuổi, ép anh phải lập gia đình. Anh bất lực, đành phải thỏa hiệp. Trong hôn lễ, cô cười nói: "Chúc mừng." rồi nâng ly rượu và uống cạn, nhưng nước mắt lại rơi đẫm mặt. Ba năm sau, mẹ giới thiệu đối tượng cho cô, cô cũng không phản đối, nghe theo ý mẹ.
18. Anh thích cô, cô thích anh, khi đó họ còn là học sinh trung học. Tình yêu của họ bị công khai, giáo viên và phụ huynh đều biết. Giáo viên nói, "Các em còn nhỏ, lên chú trọng việc học." Bố mẹ nói, "Con mới tí tuổi đầu đã yêu đương, việc học của con thì sao?" Họ kiên định nắm tay nhau, thề thốt với người lớn, "Cho dù có bao nhiêu người phản đối, chúng con cũng sẽ không chia tay."
19. Anh rất ưu tú, còn cô lại có rất nhiều khuyết điểm. "Có người yêu tốt như thế, cậu không định thay đổi bản thân ư?" Cô cười mà không đáp, anh cũng cười. Có người hỏi anh, "Cậu ưu tú như thế, tại sao không yêu cầu cô ấy thay đổi thói quen xấu của mình?" Anh nói, "Nếu thay đổi thì không còn là cô ấy nữa." Về sau, vì sự xúc động của cô mà anh gặp tai nạn xe cộ. Cô khóc bên giường bệnh, "Có phải em sai rồi không, em thật sự phải thay đổi đúng không?" Anh cười và lắc đầu.
20. Anh là thiên thần, cô là ác quỷ, họ tình cờ gặp gỡ và yêu nhau. Nhưng vì thân phận của mình, cô chỉ có thể lau nước mắt mà bỏ đi. Đến một ngày, cô nghe nói có một thiên thần đã đánh mất đi đôi cánh mà bị đày xuống địa ngục. Cô sợ hãi, lẽ nào là anh ấy? Đến trước cửa địa ngục, cô choáng váng, đúng là anh thật! Anh cũng thấy cô, khi này cũng đã là ác quỷ, anh liền đi về phía cô. Cô khóc to: "Tại sao?" Anh dịu dàng xoa đầu cô, lau nước mắt cho cô, cười nói: "Vì em, anh nguyện cắt bỏ đôi cánh của mình, đổi một đời vì em.
21. Anh đã rời bỏ cô, trước mặt người khác cô không khóc không gây sự. Chỉ là mỗi chiều cô đều lặng lẽ dựa vào tường ban công mà nghe nhạc, tai đeo headphone, nghe bài hát "Mười năm" của Trần Dịch Tấn, đầu óc như trống rỗng, mỗi lần nghe xong bài hát này cô đều gục xuống tự ôm lấy mình mà khóc to, bởi cô nhớ đây là bài hát mà anh thích nhất.
22. Một người bạn nói, "Các cậu xem này, anh yêu vừa tặng mình một cái nhẫn kim cương." Một người bạn khác nói, "Xì, anh yêu còn tặng tớ một căn nhà." Bạn hỏi cô, "Người yêu cậu thì sao?" Cô lắc đầu, nói anh bận. Cô không thể nói gì, bởi đúng là anh không tặng cô thứ gì quý giá cả. Về sau, anh tặng cô một cái nhẫn bình thường, nói "Lấy anh em nhé." Trong lễ cưới, bạn bè đều ngưỡng mộ cô, bởi họ vẫn chưa lấy chồng.
saving score / loading statistics ...