Text Practice Mode
Tản mạn tuổi 22
created Sep 24th 2022, 09:18 by pandamic
1
467 words
24 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
1 chút trải nghiệm của tuổi 22
Người ta nói đúng, âm nhạc thay đổi khi con người ta già thêm 1 chút so với quá khứ
Nhiều người nói rằng, tôi nên tập trung vào công việc, học cách yêu lấy bản than mình
Thử tìm hiểu về 1 ai khác, thử mở lòng mình ra
Hmmm, tôi còn giấu điều gì sao
Chẳng cần viết thêm về những kỷ niệm, hay việc tôi từng yêu 1 người con gái như thế nào
đơn giản là 2 chúng tôi chung 1 bầu trời, 1 thành phố
Chỉ là
Chưa gặp lại
Hoá ra thế giới không chỉ có nhiệm vụ kết nối 2 trái tim
Mà còn vẽ ra những vấp ngã, những gợn buồn thêm 1 chút điên rồ của tuổi trẻ
Đáng lẽ cô ấy không cần nghe những dòng tâm sự này
Chẳng cần thêm 1 điều gì đó không vui vào cuộc sống đang rất hạnh phúc của cô
phải luôn vui vẻ như vậy, không cần sau 1 ngày mệt mỏi lại thoáng 1 chút suy tư
Vì điều hạnh phúc nhất là trong tim
Sau lần gặp cuối cùng, cô vẫn luôn đẹp và hoàn hảo nhất theo những gì đầu óc 1 thằng hay quên như tôi còn nhớ
Tôi cũng lớn hơn, cũng có những mối quan hệ khác nhau
Cũng biết chịu trách nhiệm nếu lỡ có làm người khác đau
Đúng ra tôi phải tự cảm thấy mình tốt hơn sau tất cả những gì đã xảy ra, những câu chuyện, những khoảng thời gian tồi tệ hay nhục nhã cho đến ngày hôm nay
Thử nghĩ xem, tôi chẳng thể viết ra được 1 bản nhạc ra hồn, đây chỉ là tâm sự sáo rỗng, bài nào cũng như vậy, và kết thúc nào chả như nhau
Vĩnh viễn tôi sẽ chẳng nổi tiếng như lần đầu tiên ngồi viết nhạc tự lấy 1 cái tên viết tắt
Mong rằng 1 ngày nói cho cả thế giới biết về ý nghĩa của nó
Có khi, tôi cũng chả yêu cô nhiều như những gì tôi nghĩ
Do chẳng chấp nhận được việc 1 người khác bên cô, nhận ra rằng cô ấy đẹp như thế nào
Tin tôi đi, cô ấy sẽ là người đầu tiên nghe bài nhạc này
Và nhận xét rằng đây là bài nhạc buồn nhất tôi viết mà cô từng thấy
Rồi cuộc sống lại trở lại bình thường vì chẳng còn điều gì để nói them nữa
Điều gì càng rõ ràng thì càng đau đớn, tốt nhất nó cứ thế
Có khi 1 ngày nào đó bỗng nhiên, thanh xuân đã từng, đẹp và dại khờ đến như vậy.
Chỉ là chúng tôi phải trường thành, thế thôi
Người ta nói đúng, âm nhạc thay đổi khi con người ta già thêm 1 chút so với quá khứ
Nhiều người nói rằng, tôi nên tập trung vào công việc, học cách yêu lấy bản than mình
Thử tìm hiểu về 1 ai khác, thử mở lòng mình ra
Hmmm, tôi còn giấu điều gì sao
Chẳng cần viết thêm về những kỷ niệm, hay việc tôi từng yêu 1 người con gái như thế nào
đơn giản là 2 chúng tôi chung 1 bầu trời, 1 thành phố
Chỉ là
Chưa gặp lại
Hoá ra thế giới không chỉ có nhiệm vụ kết nối 2 trái tim
Mà còn vẽ ra những vấp ngã, những gợn buồn thêm 1 chút điên rồ của tuổi trẻ
Đáng lẽ cô ấy không cần nghe những dòng tâm sự này
Chẳng cần thêm 1 điều gì đó không vui vào cuộc sống đang rất hạnh phúc của cô
phải luôn vui vẻ như vậy, không cần sau 1 ngày mệt mỏi lại thoáng 1 chút suy tư
Vì điều hạnh phúc nhất là trong tim
Sau lần gặp cuối cùng, cô vẫn luôn đẹp và hoàn hảo nhất theo những gì đầu óc 1 thằng hay quên như tôi còn nhớ
Tôi cũng lớn hơn, cũng có những mối quan hệ khác nhau
Cũng biết chịu trách nhiệm nếu lỡ có làm người khác đau
Đúng ra tôi phải tự cảm thấy mình tốt hơn sau tất cả những gì đã xảy ra, những câu chuyện, những khoảng thời gian tồi tệ hay nhục nhã cho đến ngày hôm nay
Thử nghĩ xem, tôi chẳng thể viết ra được 1 bản nhạc ra hồn, đây chỉ là tâm sự sáo rỗng, bài nào cũng như vậy, và kết thúc nào chả như nhau
Vĩnh viễn tôi sẽ chẳng nổi tiếng như lần đầu tiên ngồi viết nhạc tự lấy 1 cái tên viết tắt
Mong rằng 1 ngày nói cho cả thế giới biết về ý nghĩa của nó
Có khi, tôi cũng chả yêu cô nhiều như những gì tôi nghĩ
Do chẳng chấp nhận được việc 1 người khác bên cô, nhận ra rằng cô ấy đẹp như thế nào
Tin tôi đi, cô ấy sẽ là người đầu tiên nghe bài nhạc này
Và nhận xét rằng đây là bài nhạc buồn nhất tôi viết mà cô từng thấy
Rồi cuộc sống lại trở lại bình thường vì chẳng còn điều gì để nói them nữa
Điều gì càng rõ ràng thì càng đau đớn, tốt nhất nó cứ thế
Có khi 1 ngày nào đó bỗng nhiên, thanh xuân đã từng, đẹp và dại khờ đến như vậy.
Chỉ là chúng tôi phải trường thành, thế thôi
saving score / loading statistics ...