Text Practice Mode
ĐỂ TRỞ THÀNH NGƯỜI GIAO TIẾP KHÉO LÉO
created Nov 22nd 2021, 07:34 by Ngọc Hồng
3
922 words
19 completed
5
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Tôi gặp một nhà thực vật học nổi tiếng tại một buổi ăn
tối do một nhà xuất bản ở New York chiêu đãi. Đây là lần đầu
tôi được tiếp xúc với một nhà thực vật học. Vì thế tôi bị cuốn hút
ngay vào những câu chuyện lý thú của ông về các loại thảo mộc
kỳ lạ và những kinh nghiệm phát triển các giống cây kiểng. Ông
cũng nhiệt tình tư vấn cho tôi cách giải quyết vài vấn đề liên
quan đến mảnh vườn nhỏ của tôi. Thực ra như thế là tôi đã vi
phạm mọi quy tắc lịch sự, quên sự hiện diện của hàng chục vị
khách khác, kể cả chủ nhân bữa tiệc để ngồi nói chuyện hàng
giờ với nhà thực vật học này. Đến khuya, tôi chào mọi người ra
về. Nghe kể lại, lúc đó, nhà thực vật học quay sang chủ nhà,
khen ngợi tôi là người “thú vị nhất”, rồi kết luận rằng tôi là “một
người nói chuyện hay nhất”.
Thực sự tôi chẳng nói gì nhiều nhưng lại được khen là một
người nói chuyện hay. Bởi vì tôi hoàn toàn mù mờ về thực vật
học nên chỉ biết ngồi yên và lắng nghe. Sở dĩ tôi chăm chú lắng
nghe là vì tôi thực sự quan tâm đến những điều ông nói. Ông
cảm thấy được điều đó. Và, điều đó làm ông thích thú.
Lắng nghe là một trong những cách trân trọng nhất mà
chúng ta có thể bày tỏ với người đối diện. Nhớ lại, quả là tôi có
nói mấy câu ngắn rằng tôi đã học được ở ông rất nhiều và ước
muốn có được vốn hiểu biết như ông, tôi rất thật lòng muốn
lang thang cùng ông trên các thảo nguyên, thế nào tôi cũng phải
tìm gặp ông lần nữa. Ông khen tôi khéo nói chỉ vì tôi biết lắng
nghe và khuyến khích ông chia sẻ.
Eliot, Hiệu trưởng Đại học Harvard trước đây cũng là một
bậc thầy về nghệ thuật lắng nghe. Henry James, một trong những
tiểu thuyết gia vĩ đại đầu tiên của Mỹ, nhận xét về ông như sau:
“Cách lắng nghe của Tiến sĩ Eliot không phải chỉ đơn thuần im lặng
mà là một hình thức lắng nghe chủ động. Ông nhìn mặt người đang
nói một cách chăm chú và lắng nghe bằng cả đôi mắt lẫn đôi tai. Ông
lắng nghe với trí não sáng suốt, suy nghĩ tập trung và phân tích những
điều bạn đang chia sẻ. Ông lắng nghe với tất cả tấm lòng”.
Cái thâm thúy, sâu sắc của từ “lắng nghe” cũng được thể
hiện rất rõ trong ngôn ngữ được xem là thông dụng nhất trên thế giới. Nếu quan sát chữ viết trong tiếng Trung Quốc, chúng
ta sẽ thấy từ “lắng nghe” được viết bởi những nét chữ tạo nên
bằng năm từ bên trong – tai, mắt, tim, một, và vua. Lắng nghe ở
đây bao hàm ý chúng ta luôn cần phải mở rộng tai, mắt, tấm
lòng, hòa làm một với người đang giao tiếp và cho họ thấy được
sự quan trọng của họ.
Lắng nghe người khác rất quan trọng. Thế mà lại có những
ông chủ các cửa hàng bách hóa sẵn sàng tiêu tốn hàng chục ngàn
đô-la quảng cáo, thuê một không gian đắt tiền nhưng lại tuyển
những nhân viên chẳng hề biết lắng nghe, thậm chí cứ ngắt lời
hoặc nói trái ý khách, gây mất thiện cảm như muốn đuổi khách
hàng ra khỏi cửa hiệu.
Bà Henrietta Douglas, học viên của tôi, đã mua chiếc áo
khoác giảm giá tại một cửa hàng ở Chicago. Về nhà, bà nhận ra
một chỗ rách trong lớp lót. Hôm sau bà quay lại, chỉ than phiền
việc cửa hàng bán cho mình chiếc áo bị hỏng chứ không hề có
ý định đòi bồi thường gì. Thế nhưng chưa kịp nghe hết lời,
người bán hàng đã vội vàng cắt ngang rằng bà đã mua hàng
giảm giá, hơn nữa mọi giao dịch đều đã xong, bà phải tự chịu
trách nhiệm và tự khâu vá lại. Như vậy, không những cô ta từ
chối mọi trách nhiệm mà còn xúc phạm bà, chê bà vì thích sản
phẩm giá rẻ nên phải chịu thiệt. Bà Douglas uất ức đến nghẹn
lời, thề không bao giờ quay trở lại cửa hàng này nữa. Đúng lúc
ấy, người quản lý cửa hàng xuất hiện. Chăm chú lắng nghe toàn
bộ câu chuyện, xem xét chiếc áo, rồi sau khi chân thành bày tỏ
sự hối tiếc, lặp đi lặp lại lời xin lỗi vì thái độ sai quấy của cô
nhân viên đối với bà, viên quản lý nói: “Chính sách không trả lại
hàng sau khi mua không áp dụng cho những món hàng hỏng. Rất
tiếc là đã hết loại hàng này để đổi cho bà. Thế nên chúng tôi sẽ sẵn
sàng sửa lại hoặc thay lớp lót chiếc áo này; hoặc nếu bà muốn, chúng
tôi xin hoàn tiền lại cho bà”. Trước thái độ nhã nhặn của viên
quản lý, bà đã được lắng nghe thỏa đáng nên bảo rằng lỗi ở lớp
lót áo không thành vấn đề gì.
Chỉ vì không biết lắng nghe, suýt nữa cô nhân viên đã làm
mất món lợi mỗi năm vài ngàn đô-la của cửa hàng.
tối do một nhà xuất bản ở New York chiêu đãi. Đây là lần đầu
tôi được tiếp xúc với một nhà thực vật học. Vì thế tôi bị cuốn hút
ngay vào những câu chuyện lý thú của ông về các loại thảo mộc
kỳ lạ và những kinh nghiệm phát triển các giống cây kiểng. Ông
cũng nhiệt tình tư vấn cho tôi cách giải quyết vài vấn đề liên
quan đến mảnh vườn nhỏ của tôi. Thực ra như thế là tôi đã vi
phạm mọi quy tắc lịch sự, quên sự hiện diện của hàng chục vị
khách khác, kể cả chủ nhân bữa tiệc để ngồi nói chuyện hàng
giờ với nhà thực vật học này. Đến khuya, tôi chào mọi người ra
về. Nghe kể lại, lúc đó, nhà thực vật học quay sang chủ nhà,
khen ngợi tôi là người “thú vị nhất”, rồi kết luận rằng tôi là “một
người nói chuyện hay nhất”.
Thực sự tôi chẳng nói gì nhiều nhưng lại được khen là một
người nói chuyện hay. Bởi vì tôi hoàn toàn mù mờ về thực vật
học nên chỉ biết ngồi yên và lắng nghe. Sở dĩ tôi chăm chú lắng
nghe là vì tôi thực sự quan tâm đến những điều ông nói. Ông
cảm thấy được điều đó. Và, điều đó làm ông thích thú.
Lắng nghe là một trong những cách trân trọng nhất mà
chúng ta có thể bày tỏ với người đối diện. Nhớ lại, quả là tôi có
nói mấy câu ngắn rằng tôi đã học được ở ông rất nhiều và ước
muốn có được vốn hiểu biết như ông, tôi rất thật lòng muốn
lang thang cùng ông trên các thảo nguyên, thế nào tôi cũng phải
tìm gặp ông lần nữa. Ông khen tôi khéo nói chỉ vì tôi biết lắng
nghe và khuyến khích ông chia sẻ.
Eliot, Hiệu trưởng Đại học Harvard trước đây cũng là một
bậc thầy về nghệ thuật lắng nghe. Henry James, một trong những
tiểu thuyết gia vĩ đại đầu tiên của Mỹ, nhận xét về ông như sau:
“Cách lắng nghe của Tiến sĩ Eliot không phải chỉ đơn thuần im lặng
mà là một hình thức lắng nghe chủ động. Ông nhìn mặt người đang
nói một cách chăm chú và lắng nghe bằng cả đôi mắt lẫn đôi tai. Ông
lắng nghe với trí não sáng suốt, suy nghĩ tập trung và phân tích những
điều bạn đang chia sẻ. Ông lắng nghe với tất cả tấm lòng”.
Cái thâm thúy, sâu sắc của từ “lắng nghe” cũng được thể
hiện rất rõ trong ngôn ngữ được xem là thông dụng nhất trên thế giới. Nếu quan sát chữ viết trong tiếng Trung Quốc, chúng
ta sẽ thấy từ “lắng nghe” được viết bởi những nét chữ tạo nên
bằng năm từ bên trong – tai, mắt, tim, một, và vua. Lắng nghe ở
đây bao hàm ý chúng ta luôn cần phải mở rộng tai, mắt, tấm
lòng, hòa làm một với người đang giao tiếp và cho họ thấy được
sự quan trọng của họ.
Lắng nghe người khác rất quan trọng. Thế mà lại có những
ông chủ các cửa hàng bách hóa sẵn sàng tiêu tốn hàng chục ngàn
đô-la quảng cáo, thuê một không gian đắt tiền nhưng lại tuyển
những nhân viên chẳng hề biết lắng nghe, thậm chí cứ ngắt lời
hoặc nói trái ý khách, gây mất thiện cảm như muốn đuổi khách
hàng ra khỏi cửa hiệu.
Bà Henrietta Douglas, học viên của tôi, đã mua chiếc áo
khoác giảm giá tại một cửa hàng ở Chicago. Về nhà, bà nhận ra
một chỗ rách trong lớp lót. Hôm sau bà quay lại, chỉ than phiền
việc cửa hàng bán cho mình chiếc áo bị hỏng chứ không hề có
ý định đòi bồi thường gì. Thế nhưng chưa kịp nghe hết lời,
người bán hàng đã vội vàng cắt ngang rằng bà đã mua hàng
giảm giá, hơn nữa mọi giao dịch đều đã xong, bà phải tự chịu
trách nhiệm và tự khâu vá lại. Như vậy, không những cô ta từ
chối mọi trách nhiệm mà còn xúc phạm bà, chê bà vì thích sản
phẩm giá rẻ nên phải chịu thiệt. Bà Douglas uất ức đến nghẹn
lời, thề không bao giờ quay trở lại cửa hàng này nữa. Đúng lúc
ấy, người quản lý cửa hàng xuất hiện. Chăm chú lắng nghe toàn
bộ câu chuyện, xem xét chiếc áo, rồi sau khi chân thành bày tỏ
sự hối tiếc, lặp đi lặp lại lời xin lỗi vì thái độ sai quấy của cô
nhân viên đối với bà, viên quản lý nói: “Chính sách không trả lại
hàng sau khi mua không áp dụng cho những món hàng hỏng. Rất
tiếc là đã hết loại hàng này để đổi cho bà. Thế nên chúng tôi sẽ sẵn
sàng sửa lại hoặc thay lớp lót chiếc áo này; hoặc nếu bà muốn, chúng
tôi xin hoàn tiền lại cho bà”. Trước thái độ nhã nhặn của viên
quản lý, bà đã được lắng nghe thỏa đáng nên bảo rằng lỗi ở lớp
lót áo không thành vấn đề gì.
Chỉ vì không biết lắng nghe, suýt nữa cô nhân viên đã làm
mất món lợi mỗi năm vài ngàn đô-la của cửa hàng.
saving score / loading statistics ...