Text Practice Mode
Con người tự do/ tự trị
created Jun 7th 2021, 06:08 by haha99
0
155 words
11 completed
1
Rating visible after 3 or more votes
00:00
"Tự trọng" nghĩa là biết coi trọng mình, nhưng không phải theo nghĩa vị kỷ (chỉ biết đến danh lợi của bản thân mình) mà là coi trọng phẩm giá/ đạo đức của mình. Một người có tự trọng hay không cũng thường được thể hiện qua cây trả lời hay qua hành xử của anh ta cho những cây hỏi như: "Điều gì khiến tôi sợ hãi/ xấu hổ?", "Điều gì khiến tôi tự hào/ hạnh phúc?" ...
Người tự trọng tất nhiên sẽ biết sợ sự trừng phạt của nhà nước (sợ pháp lý) nếu làm trái pháp luật và sợ điều tiếng dư luận của xã hội (sợ đạo lý) nếu làm trái với luân thường lẽ phải. Nhưng đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất đối họ. Điều đáng sợ nhất đối với một người tự trọng là sự giày vò bản thân khi làm những chuyện đi ngược lại lương tri của chính mình, phản bội lại lẽ sống, giá trị sống, nguyên tắc sống mà mình theo đuổi và có cảm giác đánh mất chính mình. Nói cách khác, đối với người có tự trọng, có đạo đức, "tòa án lương tâm" còn đáng sợ hơn cả "tòa án nhà nước" hay "tòa án dư luận".
Người tự trọng thường đối diện với lương tri và phẩm giá của bản thân, đối diện với "con người bên trong" của mình để hành động hơn là đối diện với sự răn đe của luật pháp hay sự phán xử của dư luận bên ngoài. Do đó, họ sẽ khó có thể làm việc xấu, việc sai, ngay cả khi việc xấu, việc sai đó rất có lợi cho mình và nếu có làm thì cũng không sao cả, vì việc xấu, việc sai đó đã trở nên phổ biến và bình thường với mọi người.
Người tự trọng tất nhiên sẽ biết sợ sự trừng phạt của nhà nước (sợ pháp lý) nếu làm trái pháp luật và sợ điều tiếng dư luận của xã hội (sợ đạo lý) nếu làm trái với luân thường lẽ phải. Nhưng đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất đối họ. Điều đáng sợ nhất đối với một người tự trọng là sự giày vò bản thân khi làm những chuyện đi ngược lại lương tri của chính mình, phản bội lại lẽ sống, giá trị sống, nguyên tắc sống mà mình theo đuổi và có cảm giác đánh mất chính mình. Nói cách khác, đối với người có tự trọng, có đạo đức, "tòa án lương tâm" còn đáng sợ hơn cả "tòa án nhà nước" hay "tòa án dư luận".
Người tự trọng thường đối diện với lương tri và phẩm giá của bản thân, đối diện với "con người bên trong" của mình để hành động hơn là đối diện với sự răn đe của luật pháp hay sự phán xử của dư luận bên ngoài. Do đó, họ sẽ khó có thể làm việc xấu, việc sai, ngay cả khi việc xấu, việc sai đó rất có lợi cho mình và nếu có làm thì cũng không sao cả, vì việc xấu, việc sai đó đã trở nên phổ biến và bình thường với mọi người.
saving score / loading statistics ...