eng
competition

Text Practice Mode

CHỈ CÒN LẠI LÀ MÂY MÙ

created Aug 8th 2020, 14:34 by kieukimthuy


0


Rating

613 words
22 completed
00:00
Ngủ trưa dậy rồi chiêm bao vẫn chưa dứt. Tôi ngồi trên bậu cửa sổ tầng áp mái. Mây bắt đầu trùm phủ lên tôi, cứ vài ba phút đậm đặc mịt, rồi gió thổi xiết, lướt qua mặt chỉ còn một lớp mây mỏng tang, gờn gợn. Thị trấn như gái đang nghịch phòng thử quần áo , thoắt xuất hiện với vẻ kín kẻ trầm mặc thoắt sau lại tung tăng trong bộ áo choàng mỏng manh gợi cảm, vài hạt nắng lấp quanh chân váy. Tam Đảo hụp xuống một dòng sữa trắng đục rồi trở lại bằng những chóp nhọn, những mái nhà ngói đỏ, sau đó ô cửa sổ còn muộn màng một ngọn đèn, rồi thì những giàn su su xanh ngắt cũng hiện ra, với vài cái lưng áo đang cúi lom khom.
Hai anh bạn đang chụp ảnh cửa sổ bên cạnh ngây ngất trước cuộc trình diễn của mây mù. Một món quà trước khi chúng tôi xuống núi. Cuối cùng thì Tam Đảo đã giữ tròn lời hứa, tặng cho người chang chang đồng bãi Tây Nam Bộ một ít mộng mị, đa cảm của mình. bậu cửa sổ, thật khẽ khàng thì tay sẽ giữ được một vốc mây trong vài giây. Nhìn đoàn vận động viên đua xe đạp đang lao vút qua các triền dốc, màu áo nón cứ chấp chới trong mây, nghĩ, chẳng biết cái chị áo xanh sáng qua đứng bên đường khóc một mình, hôm nay đã hết buồn chưa.
Ba ngày đi rong thị trấn, gái đứng khóc bên chiếc xe đạp dưới cái bờ đá đòng đưa vào bông vàng rực rỡ hình ảnh duy nhất làm tôi nhớ. Cảm giác còn lại chờ đợi, tìm kiếm, hy vọng... vào một cái đó không ràng. rồi mây đến, làm dịu lại cái ngột ngạt những ngày qua, chờ đợi hơn nửa giờ để được phục vụ ly cafe lạt giá từ mười lăm đến hai mươi ngàn. những quầy chuối vàng rực anh họa sỹ hửng mang về vị... chua loét (sau này nghe nói người ta tẩm một loại hóa chất đó cho chuối được vàng óng, nên chuối non vẫn cứ vàng óng), những ngôi đền, miếu cửa luôn treo khóa sét với mấy dòng bên cạnh "quý khách muốn vào viếng đền thì liên hệ với xyz..." những anh chị bán hàng cáu kỉnh, quạu quọ, xua khác như... ruồi, "muốn mua hàng miền Nam thì về miền Nam mua, đây đếch có..."  
Bỗng thấy thiên nhiên thật nhọc nhằn, đẹp để xoa dịu, đắp cho những vết xước do con người gây ra con người. Hoa dại tím ngằn ngặt. Một tán cây bỗng rực đỏ giữa biển màu xanh bên dưới vực. Rêu óng mượt trên mảng tường biệt thự bỏ hoang. Nắng trong trẻo dịu dàng, không gợn chút khói. mây nữa, chảy ròng ròng suốt một buổi chiều cả những hôm sau. Nhưng tôi vẫn còn cảm giác thiếu vắng khi đi lang thang trên những con đường dốc. Mây thôi, với tôi chưa đủ.
Tôi thèm được thấy người. đây thiếu vắng những nụ cười. Trên những con đường chi chít hoa dại hiếm hoi mới thấy vài trẻ con chơi, kẹo buồn xo trong túi không vơi đi mấy. lúc đứng nhìn ong bay trên giàn su cứ thèm gái nào đó đầu ra thẹn thùa cười.

saving score / loading statistics ...