Text Practice Mode
(Vượt qua khó khăn) - THÓI QUEN TỐT (2/2)
created Jul 25th 2020, 09:55 by PtaPhuongThao
3
420 words
15 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Thứ ba: Nên biết nhịn, không để tình cảm xung động
Kinh Bách Dụ có một thí dụ: Nhà kia có khách đến thăm, người cha sai con ra phố mua thức ăn, rượu. Thấy con đi mãi không về người cha đi tìm thì thấy con đang đôi co, găng trì với một người nọ ở trên cầu. Thì ra hai bên cản trở đường đi của nhau không ai chịu lùi bước nhường đường cho ai cả. Người cha đến gần con nói: "Con ơi, hãy cầm rượu thịt và thức ăn về nhà, để đấy ta sẽ thay con đối địch với thằng cha này xem sau cùng ai phải chịu ai cho biết". Không nhịn được cái nhỏ, không kìm được cảm xúc sẽ đánh mất lập trường, có khi gây nên những tổn hại lớn lao. Tô Tuân nói: "Một nhẫn có thể đương trăm dũng, một tĩnh có thể đè trăm động" chỉ ai biết nhẫn nhịn, nhẫn ở miệng, nhẫn ở mặt, nhẫn ở tâm thì thế giới nội tâm mới rộng rãi.
Thứ tư: Biết giữ đạo không làm mất nhân cách
Người quân tử yêu tiền tài nhưng đúng đạo mới lấy. Đạo là biểu hiện của một thứ nhân cách tự tôn, tự ái, tự lập, tự cường. Trong Phật giáo giữ giới là chính đạo, từ bi là chính đạo, bố thí là chính đạo. Cách làm người xử thế cũng có "an bần giữ đạo", "chính thân giữ đạo", "lập thân hạnh đạo", Bá Di Thúc Tề xấu hổ ăn gạo nhà Chu chịu chết đói ở núi Thú Dương cũng là một cách giữ đạo. Xử sự và làm người khác nào xe hơi có đường lộ, xe lửa có đường rày, máy bay có đường bay, người có đường đi, tất cả đều có "đạo", đều giữ đúng phép tắc, quy củ. Như thế sẽ không mất đạo. Để trở thành bậc đại nhân ai cũng bắt đầu làm từ việc nhỏ. Giữ thời, giữ phận, giữ nhẫn, giữ đạo, từng chút từng chút bồi dưỡng thói quen tốt mới được người tôn trọng chào đón, dần đến viên mãn nhân cách, thành tựu việc lớn.
Chú thích: Bá Di, Thúc Tề: Là 2 anh em, có lòng trung với nhà Thương, can ngăn Chu Vũ Vương không dẫn quân phạt Trụ. Không được nghe, hai ông nhịn đói tử tiết ở núi Thú Dương.
Trích Vượt qua khó khăn - Đại Sư Tinh Vân.
Kinh Bách Dụ có một thí dụ: Nhà kia có khách đến thăm, người cha sai con ra phố mua thức ăn, rượu. Thấy con đi mãi không về người cha đi tìm thì thấy con đang đôi co, găng trì với một người nọ ở trên cầu. Thì ra hai bên cản trở đường đi của nhau không ai chịu lùi bước nhường đường cho ai cả. Người cha đến gần con nói: "Con ơi, hãy cầm rượu thịt và thức ăn về nhà, để đấy ta sẽ thay con đối địch với thằng cha này xem sau cùng ai phải chịu ai cho biết". Không nhịn được cái nhỏ, không kìm được cảm xúc sẽ đánh mất lập trường, có khi gây nên những tổn hại lớn lao. Tô Tuân nói: "Một nhẫn có thể đương trăm dũng, một tĩnh có thể đè trăm động" chỉ ai biết nhẫn nhịn, nhẫn ở miệng, nhẫn ở mặt, nhẫn ở tâm thì thế giới nội tâm mới rộng rãi.
Thứ tư: Biết giữ đạo không làm mất nhân cách
Người quân tử yêu tiền tài nhưng đúng đạo mới lấy. Đạo là biểu hiện của một thứ nhân cách tự tôn, tự ái, tự lập, tự cường. Trong Phật giáo giữ giới là chính đạo, từ bi là chính đạo, bố thí là chính đạo. Cách làm người xử thế cũng có "an bần giữ đạo", "chính thân giữ đạo", "lập thân hạnh đạo", Bá Di Thúc Tề xấu hổ ăn gạo nhà Chu chịu chết đói ở núi Thú Dương cũng là một cách giữ đạo. Xử sự và làm người khác nào xe hơi có đường lộ, xe lửa có đường rày, máy bay có đường bay, người có đường đi, tất cả đều có "đạo", đều giữ đúng phép tắc, quy củ. Như thế sẽ không mất đạo. Để trở thành bậc đại nhân ai cũng bắt đầu làm từ việc nhỏ. Giữ thời, giữ phận, giữ nhẫn, giữ đạo, từng chút từng chút bồi dưỡng thói quen tốt mới được người tôn trọng chào đón, dần đến viên mãn nhân cách, thành tựu việc lớn.
Chú thích: Bá Di, Thúc Tề: Là 2 anh em, có lòng trung với nhà Thương, can ngăn Chu Vũ Vương không dẫn quân phạt Trụ. Không được nghe, hai ông nhịn đói tử tiết ở núi Thú Dương.
Trích Vượt qua khó khăn - Đại Sư Tinh Vân.
saving score / loading statistics ...