eng
competition

Text Practice Mode

⌂ (Lịch sử) Gần vua như chơi với hổ (1/3)

created Jul 2nd 2020, 17:24 by PtaPhuongThao


0


Rating

345 words
20 completed
00:00
Khi chiến cuộc gần như đã nắm trong tay, vua Gia Long nghe xào dưới trướng mình ba tướng Đỗ Thành Nhơn, Tánh Nguyễn Huỳnh Đức được mệnh danh "Gia Định tam hùng". Vua chợt nghĩ, biết đâu những chiếc cung bách phát bách trúng này một ngày nào đó lại chẳng chĩa vào mình? Thế chiếc cung đầu tiên liền bị bẻ: Đỗ Thành Nhơn bị giết khi mang quân Đông Sơn chống lại ông. Nguyễn Huỳnh Đức may mắn hơn, ông sống yên ổn cho đến hết đời.
Riêng Tánh, sự việc phần lắt léo. Ông em rể Nguyễn Ánh, tài cao ơn Ánh, chức lớn gần bằng, dễ bẻ được "chiếc cung" này? Nhưng xem ra Nguyễn Ánh đã tìm được cách khi mượn tay Tây Sơn trừ mối lo hộ mình. Chính thế Nguyễn Ánh đã không mang quân đến cứu khi Tánh (cùng Ngô Tùng Châu) bị Văn Dũng Trần Quang Diệu, hai danh tướng của Tây Sơn vây khốn thành Quy Nhơn. Người ta nói Tánh đã khuyên Nguyễn Ánh không phải lo cho mình đánh thẳng ra chiếm Phú Xuân, nhưng thâm ý của vua ai biết được! Nay đến lượt Nguyễn Văn Thành.
 
Thành người gốc Thuận Hóa, sinh năm Mậu Dần (1758), cùng cha ra tận đất Phú Yên ngày nay để theo Định Vương Nguyễn Phúc Thuần chống Tây Sơn.
 
Năm Bính Ngọ (1786), ông giúp quân Xiêm đánh tan quân Miến Điện Sài Nặc, được vua Xiêm thân đem vàng, lụa đến tạ ơn. Lập được nhiều chiến công, năm 1801 Thành được phong Khâm sai Chưởng tiền quân, Bình tây Đại tướng quân, tước Quận công. Nguyễn Ánh rất nể trọng Nguyễn Văn Thành, những buổi triều kiến thường cho ngồi cạnh, không chỉ hỏi việc binh cả luận bàn về quốc sự.
 
Nguồn: Sử ta chuyện xưa kể lại (tập 4) - Nhà xuất bản Kim Đồng.
 
 

saving score / loading statistics ...