Text Practice Mode
Tại sao cần một cuốn sách về tuyệt vọng?
created Jul 2nd 2020, 10:31 by Thùy Linh Cao
0
396 words
3 completed
0
Rating visible after 3 or more votes
00:00
Franz Kafla - tác giả của tiểu thuyết "Hóa thân" - từng nói như thế này: "Chúng ta đọc sách rốt cuộc vì cái gì? Có phải để trở nên hạnh phúc như anh nói hay không? Ôi trời, cho dù không có sách thì chúng ta vẫn hạnh phúc đấy thôi.
Nghe đây, một cuốn sách cần thiết là cuốn sách tác động đến chúng ta như nỗi bất hạnh đau đớn khổ sở, như cái chết của người mà ta yêu hơn cả bản thân, như bị lôi kéo tránh xa tất cả mọi người và bị dồn đuổi vào rừng sâu, như sự tự sát. Sách phải là nhát rìu phá tan đại dương đóng băng trong mỗi chúng ta."
(Thư gửi bạn tôi, Oskar Pollak - Kafla)
Chắc hẳn có nhiều người đang đặt dấu chấm hỏi. Đặc biệt là bất ngờ về mấy lời "như nỗi bất hạnh đau đớn khổ sở..." Chắc hẳn có nhiều người, khi tìm sách trong hiệu sách, sẽ nghĩ "không biết có cuốn nào vui không nhỉ?" chứ chẳng ai nghĩ "Không biết có cuốn nào đau khổ buồn bã không nhỉ?" Một "cuốn sách tác động... như cái chết của người mà ta yêu hơn cả bản thân" thật quá đáng sợ nên bạn chẳng hề muốn đọc phải không nào? Không có sách thì ta vẫn hạnh phúc nhưng chẳng phải sách tồn tại để khiến con người hạnh phúc sao? Tại sao phải đọc một cuốn sách mang lại cho ta đả kích như thể bị dồn đuổi vào rừng sâu?
Chẳng phải vì trong đời, ai cũng có khi "bất hạnh đau đớn khổ sở", cũng có khi đánh mất "người mà ta yêu hơn cả bản thân", cũng có khi rơi vào tâm trạng "bị lôi kéo tránh xa tất cả mọi người và bị dồn đuổi vào rừng sâu" cũng muốn "tự sát" sao? Vào những thời điểm như thế, nếu không có cuốn sách mang bạn đến gần cảm xúc tương tự thì sẽ ra sao? Một khi xảy ra những chuyện như thế trong đời, sẽ cần một cuốn sách viết về những điều đó. Và thời điểm con người thực sự cần những cuốn sách chẳng phải là những lúc đó hay sao?
Trích chương 1 - "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" - Hiroki Kashiraghi
Nghe đây, một cuốn sách cần thiết là cuốn sách tác động đến chúng ta như nỗi bất hạnh đau đớn khổ sở, như cái chết của người mà ta yêu hơn cả bản thân, như bị lôi kéo tránh xa tất cả mọi người và bị dồn đuổi vào rừng sâu, như sự tự sát. Sách phải là nhát rìu phá tan đại dương đóng băng trong mỗi chúng ta."
(Thư gửi bạn tôi, Oskar Pollak - Kafla)
Chắc hẳn có nhiều người đang đặt dấu chấm hỏi. Đặc biệt là bất ngờ về mấy lời "như nỗi bất hạnh đau đớn khổ sở..." Chắc hẳn có nhiều người, khi tìm sách trong hiệu sách, sẽ nghĩ "không biết có cuốn nào vui không nhỉ?" chứ chẳng ai nghĩ "Không biết có cuốn nào đau khổ buồn bã không nhỉ?" Một "cuốn sách tác động... như cái chết của người mà ta yêu hơn cả bản thân" thật quá đáng sợ nên bạn chẳng hề muốn đọc phải không nào? Không có sách thì ta vẫn hạnh phúc nhưng chẳng phải sách tồn tại để khiến con người hạnh phúc sao? Tại sao phải đọc một cuốn sách mang lại cho ta đả kích như thể bị dồn đuổi vào rừng sâu?
Chẳng phải vì trong đời, ai cũng có khi "bất hạnh đau đớn khổ sở", cũng có khi đánh mất "người mà ta yêu hơn cả bản thân", cũng có khi rơi vào tâm trạng "bị lôi kéo tránh xa tất cả mọi người và bị dồn đuổi vào rừng sâu" cũng muốn "tự sát" sao? Vào những thời điểm như thế, nếu không có cuốn sách mang bạn đến gần cảm xúc tương tự thì sẽ ra sao? Một khi xảy ra những chuyện như thế trong đời, sẽ cần một cuốn sách viết về những điều đó. Và thời điểm con người thực sự cần những cuốn sách chẳng phải là những lúc đó hay sao?
Trích chương 1 - "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" - Hiroki Kashiraghi
saving score / loading statistics ...